Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Người ráp bánh xe thứ 5

Tây có câu: bánh xe thứ 5 trong cỗ xe để tả người, tổ chức bị thừa ra trong bộ máy lâm vào cảnh bỏ thì thương, vương thì tội.
Các cụ nhà mình tuy không phát minh ra bánh xe nhưng cũng có biệt tài lắp bánh này.
Ví dụ như chữ nôm. Lịch sử VN rất thiệt thòi trong việc chứng minh quá khứ huy hoàng, cái nôi văn minh từ 4.000 năm trước 1 phần lớn ở việc không có chữ viết, không chế ra được chữ viết.
Tới khi TQ qua đô hộ, dần dần chữ tàu trở thành chữ viết của dân Việt.
Nhưng các cụ tính vốn tự tôn dân tộc rất cao, cái này ta biết rồi. Các cụ bèn chế thêm nét để chữ tàu thành chữ nôm.
Chữ nôm này đậm đà bản sắc dân tộc nhưng khó kinh khủng vì muốn học chữ nôm phải biết chữ tàu. Sau khó quá có ông mới bảo đúng là vẽ rắn thêm chân. Thành ngữ vẽ rắn thêm chân ra đời từ đó-về nghĩa nó na ná bánh xe thứ 5.
Sau tới đời Lê trung hưng ông cha ta còn phát minh ra 1 lối quản trị mà sau gần trăm năm Nhật mới học được. Đó là mô hình vua Lê chúa Trịnh. Chúa thực quyền nhưng vua lại chính danh. Đến thời Duy tân Minh trị thì Nhật bỏ, còn xứ ta thì vẫn còn nồng nàn.
Đó là chuyện xưa. Giờ đến chuyện nay. Ta biết rằng luật xứ ta mới xây từ quãng 1985 tới nay, tức tròm trèm 30 năm. Công nghệ chế biến luật thường lấy luật Tây tàu về cải biến, chỉnh sửa, bỏ bớt cho đơn giản để thành luật ta (na ná cách làm chữ nôm nhưng với hy vọng đơn giản hơn).
Đơn cử luật Doanh nghiệp rất cởi mở, rất được đánh giá cao như nếu để ý sẽ thấy luật này không có hướng dẫn xử lý vi phạm trong quá trình quản trị, họp ĐHCĐ, chuyển nhượng CP... Điều này làm tranh chấp trong quản trị, đại hội cổ đông, con dấu...thiếu căn cứ giải quyết, mà dân mình ai cũng khôn.
Giờ xin nói về bánh xe thứ 5 của doanh nghiệp, đó chính là ban kiểm soát, một thứ vẽ rắn thêm chân hoàn toàn đặc thù VN. 
Tham khảo tại http://trantuananh9.blogspot.com/2013/09/luat-doanh-nghiep-va-quan-tri-cong-ty.html
Việc lắp bánh xe thứ 5 này làm cho sự vận hành rối beng, mọi thứ trông xa thì tưởng luật tây, lại gần lại hóa đặc thù ai ơi. 
Vậy nên có thể kết lại rằng thói quen ráp bánh xe thứ 5 là thói quen tai hại cần phải bỏ nhất nhưng hỡi ơi, nó quá thâm căn cố đế. 

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

Lười là thông minh

Khối người đinh ninh rằng lười (làm biếng) là 1 chỉ dấu của thông minh. Bằng chứng đây:
(https://www.ohay.tv/view/nguoi-luoi-bieng-thuc-su-la-nhung-nguoi-thong-minh-nhat/1o2CP)
Và các cụ ta cũng tin thế. Truyện cổ hẳn hòi:
http://www.truyencuoihay.vn/truyen-cuoi-dan-gian/ken-re-luoi
" KÉN RỂ LƯỜI..
Người con gái nhà giàu nọ rất đẹp, trong làng bao nhiêu đám hỏi chẳng ai lấy được. Ấy là vì lão bố đưa ra một điều kiện rất dễ, mà cũng rất khó: ai lười nhất thì gả! Các anh chàng lười gần xa đến thi tài, rối cuộc cũng chẳng anh nào hơn anh nào, thành ra lão chưa kén được ông rể vừa ý. Lão phiền muộn, than thở, cho con gái mình cao số.

Một hôm, lão ngồi trên sập gụ, thấy một chàng trai không biết từ đâu đến, cứ đi giật lùi từ cổng vào. Hỏi thì nói là xin đến thử tài. Thấy cung cách kỳ dị như thế, lão phì cười, hỏi:

- Ngoảnh mặt lại đây xem nào! Ði đứng kiểu gì mà lạ lùng vậy?

Anh chàng vẫn không ngoảnh mặt lại, nói:

- Ông không bằng lòng cho tôi lấy con gái ông thì tôi cứ thế này mà đi ra, khỏi mấy công quay người lại.

Bấy giờ lão mới vỡ lẽ: anh chàng này quả thật không ai có thể lười hơn. Bèn gả con gái cho. "

Phân tích nhỏ:

- Lão Nhà Giàu: chứng tỏ giỏi giang, đầy kinh nghiệm. Bạn đừng nói với tôi về tích cũ nghèo thì giỏi, giầu thì dốt nhé, chuyện đó trật lấc.

- Lười nhất thì gả con gái đẹp cho: lão mặc định lười là thông minh đây nên mới treo giải con gái vừa đẹp vừa giàu. Nói cho ngay, con gái giờ mấy ai được cả 2 như vậy.

- Trời ơi. Thế mà lão đi chọn cái thằng đi giật lùi vô nhà hỏi vợ. Lão tưởng mình khôn, mừng chọn được rể thông minh mà quên mất nó quay đít vô nhà mình. Cái thứ quay đít đó chứng tỏ chả biết gì về lễ nghĩa lại là người được chọn. Thật cay.

Ngẫm lại dân mình khoái làm ngược, nghĩ ngược đúng là có gene. Bạn chỉ tôi xem ai làm xuôi mà thành công ở đất này đi.

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

Ông Kẹ


Định nghĩa ông Kẹ từ Harry Potter
" Ông Kẹ (boggart) là sinh vật có khả năng biến đổi hình dạng, nó sẽ biến thành thứ mà nạn nhân của nó sợ nhất. Ông Kẹ thường trốn ở những nơi tối tăm và đóng kín. Bởi vì nó thường xuyên thay đổi hình dạng nên có rất ít người biết hình dáng thực sự của nó là như thế nào. Một trong số đó là Moody Mắt Điên; trong Harry Potter và Hội Phượng Hoàng, thầy Moody với con mắt phép thuật đã khẳng định rằng có một ông Kệ trú trong ngăn bàn của phòng vẽ. Trong tập Harry Potter và tên tù nhân ngục Azkaban, thầy Remus Lupin đã dạy các học trò trong lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám cách đối phó với ông Kẹ. Cách thông thường nhất để trị một ông Kẹ là chỉ đũa phép vào nó và hô "Riddikulus" (kì cà kì cục) trong khi nghĩ về điều gì đó thật buồn cười; phép thuật này có thể sử dụng để tiêu diệt một ông Kẹ đã suy yếu.

Ông Kẹ của các nhân vật:
Harry Potter — Một tên Giám ngục.
Ron Weasley — một con nhện khổng lồ.
Hermione GrangerGiáo sư McGonagall nói với cô rằng cô đã "trượt tất cả các môn"; nói cách khác là Hermione sợ thi trượt.
Neville LongbottomGiáo sư Snape.
Remus LupinTrăng tròn. Thầy sợ sẽ biến thành người sói.
Molly Weasley — Thi hài của những người bà yêu thương
Parvati Patil — Một xác ướp đầy máu. Trong phim thì đó là một con rắn khổng lồ.
Seamus FinniganNữ thần báo tử.
Dean Thomas — Một bàn tay biết đi.
Lord Voldemort — Xác chết của chính mình; thể hiện nỗi sợ hãi cái chết của hắn.[3]
Albus Dumbledore — Bóng ma của cô em gái đã mất Adriana.[4]

Tác giả J. K. Rowling đã nói rằng Ông Kẹ của bà cũng sẽ giống như của Bà Weasley: những người bà yêu thương chết hoặc chính bà bị chôn sống."

(https://vi.wikipedia.org/wiki/Sinh_v%E1%BA%ADt_huy%E1%BB%81n_b%C3%AD_trong_Harry_Potter)

Từ khi mở cửa VN bỗng nhiên đối mặt với các tình huống, những đại công ty mà với nền kinh tế nhỏ lẻ manh mún của mình chưa bao giờ ngờ tới, tưởng tượng ra như gần đây nhất là Formosa.

"Giấy phép xả thải cấp cho Formosa được áp dụng Quy chuẩn Kỹ thuật Quốc gia về nước thải công nghiệp sản xuất thép: QCVN 52: 2013/BTNMT. Formosa có công suât xả thải lên tới 45.000m3/ngày đêm. Theo quy chuẩn trên, với mức này được áp dụng ngưỡng xả thải trên 5000m3/ngày dù ở mức gấp 9 lần."

(http://viet-studies.info/kinhte/NguyenSyPhuong_MotThangKhungHoang.htm)


Vậy là quy định chưa lường tới có 1 họng xả khổng lồ như thế mà vẫn dám thông qua thì đúng là 1 trường hợp đối mặt ông kẹ điển hình.

Nói cho ngay thì ta cũng tự tạo ra ông Kẹ chứ không thụ động chờ nước ngoài tới. Các tập đoàn quả đấm thép là 1 ví dụ. Như Vinashine, ông Kẹ cỡ vài vạn tấn là vừa bỗng thoắt biến hình 53.000 DWT thì quy chuẩn nào, luật lệ nào chạy theo kịp. Ông Kẹ đó giá gần 100 ngàn tỷ VNĐ, còn ông Kẹ môi trường thì có giá bao nhiêu?

Còn người thường, đương nhiên cũng có ông kẹ thường. Hàng ngày chúng ta chẳng khoe khoang với nhau mãi về 4 Ệ, nào quen ông này bà nọ chức quyền ghê lắm, nhiều tiền rồi băng nhóm xã hội, nhờ cái xong ngay. Chẳng phải CSGT vẫn cho người vi phạm giao thông được quyền nhận trợ giúp bằng điện thoại trong vòng 3 phút đó sao.

Còn lãnh đạo, như TT Thiệu, khi nhận thức sâu sắc Mỹ bỏ rơi thật rồi thì chán nản tuyệt vọng nghĩ ra chiến thuật đầu bé đít to, có nhiêu tiền thì bảo vệ lãnh thổ bấy nhiêu, cũng là bị ông Kẹ hù cho chết khiếp.

Cuối cùng, xưa VN cũng có ông Kẹ gọi là ông Ba Bị:

Ông Ba bị 9 quai 12 con mắt, chuyên bắt trẻ con

dùng để hù con nít.

Theo bạn là chỉ ai, nguồn gốc từ đâu, có ảnh hưởng gì tới nhận thức ngày nay không?