(Hay là câu chuyện về đồng thuận Bắc kinh ở dạng vi mô)
Xưa nhà giàu Trung hoa thường ở trong 1 căn nhà lớn mà các phòng được ngăn cách với nhau bằng rèm lụa.
Khi mở ra thì rộng rãi thoáng đãng, khi kéo lại thì chỉ thấy thấp thoáng lờ mờ nên cách duy nhất dò xét là nghe trộm nên câu: tai vách mạch rừng là có từ ấy.
Những người sống ở đô thị chật chội thời bao cấp hẳn không thể quên được nhà 5,7 con tới khi lớn lập gia đình đâu có chỗ ra riêng.
Những người sống ở đô thị chật chội thời bao cấp hẳn không thể quên được nhà 5,7 con tới khi lớn lập gia đình đâu có chỗ ra riêng.
Thế là mỗi cặp vợ chồng được ngăn cách với nhau bằng 1 tấm ri đô, lúc ngủ nghỉ đồng loạt kéo rèm và sống trong khoảng trời riêng đó.
Người Tây nhìn thấy cái này thích quá bèn đem về áp dụng trong quản trị công ty. Đó là việc tuy cùng 1 công ty nhưng phòng ban có mâu thẫn lợi ích với nhau thì được các ly bằng cách vận hành riêng biệt, không cho chung đụng, san sẻ thông tin với nhau.
Đừng nghĩ tường này chỉ làm cảnh, Khải silk vận hành tốt tới 30 năm mới lộ.
Ví dụ như công ty chứng khoán thì phòng môi giới và phòng tự doanh phải dùng bức tường Trung hoa ngăn cách với nhau.
Nhưng Tây học lóm nên mới học được 1 vế, còn vế thứ 2 thâm sâu hơn nhiều là chia cắt các bộ phận, đối tác có mâu thuẫn lợi ích hoặc có khả năng hợp tác với nhau.
Điều này thực dân Pháp xưa hiểu: chia để trị nên Nã Phá Luân mới gờm TH đến vậy, coi họ là con rồng đang ngủ không dám đánh thức nó.
Cặp Nixon, Kissinger bí thế làm liều đã nôn nóng đánh thức con rồng choàng tỉnh. Giờ đây các bạn thấy rồng khè lửa ghê gớm tới bực nào.
Chúng ta cùng nhau điểm qua 1 số nét trong cách quản trị theo kiểu bức tường Trung hoa này:
2 lối nhìn quyết định ai là ông chủ:
Giám sát viên: Bc anh, xưởng của họ ít việc, kho hàng rỗng. Khi em đến họ bố trí thêm người làm, có khả năng lừa đảo
Giám đốc: tốt, thế là họ cần việc, ta có thể ép giá thêm
Dốt vẫn quản tốt:
- Có giám đốc thành công nhờ anh ta tinh mắt, may mắn tuyển được thư ký giỏi và giữ chân được cổ
- Khi lãnh đạo không phân tích hay dở của 1 báo cáo được. Anh ta bèn ép nhân viên sửa BC ít nhất 5 lần. Sau đó mới đem nộp cấp trên hoặc đem ra trình bày
Nội dung chính:
- Không thuê quá 1/4 người cùng tỉnh để tránh băng nhóm lớn
- Thuê nhiều người hơn nhu cầu thực sự để họ sợ và dè chừng nhau
- Người giám sát doanh nghiệp luôn được đối xử theo cách thuận thì sống, chống thì biến
- Kẻ tố giác mang lợi ích cá nhân và làm tổn hại tập thể
- Khi DN thành đạt thì có quyền giảm chất lượng
- ISO, kiểm toán độc lập, giám định chất lượng...đều là tổ chức kinh doanh cả
- Khi quản trị hung bạo thành nếp thì nhân viên cũng thân thiết với QTV như thường
- Bạn không thể cạnh tranh bằng cách trốn tránh đối thủ cạnh tranh
- Để những món đồ lặt vặt cạnh máy tính tiền cho khách hàng lấy trộm trong khi chờ tính tiền làm công việc chạy
- Bẻ cò khi đối thủ nghĩ ngon trớn
- Xin lỗi khi việc đã rồi thì dễ hơn xin phép
- Điểm số là điều quan trọng hơn cách đạt được
- Bán rẻ cho người giàu để lấy thương hiệu, bán mắc cho người nghèo lấy lời
- Chia cắt các bộ phận, đối tác có mâu thuẫn lợi ích hoặc có khả năng hợp tác
Người Tây nhìn thấy cái này thích quá bèn đem về áp dụng trong quản trị công ty. Đó là việc tuy cùng 1 công ty nhưng phòng ban có mâu thẫn lợi ích với nhau thì được các ly bằng cách vận hành riêng biệt, không cho chung đụng, san sẻ thông tin với nhau.
Đừng nghĩ tường này chỉ làm cảnh, Khải silk vận hành tốt tới 30 năm mới lộ.
Ví dụ như công ty chứng khoán thì phòng môi giới và phòng tự doanh phải dùng bức tường Trung hoa ngăn cách với nhau.
Nhưng Tây học lóm nên mới học được 1 vế, còn vế thứ 2 thâm sâu hơn nhiều là chia cắt các bộ phận, đối tác có mâu thuẫn lợi ích hoặc có khả năng hợp tác với nhau.
Điều này thực dân Pháp xưa hiểu: chia để trị nên Nã Phá Luân mới gờm TH đến vậy, coi họ là con rồng đang ngủ không dám đánh thức nó.
Cặp Nixon, Kissinger bí thế làm liều đã nôn nóng đánh thức con rồng choàng tỉnh. Giờ đây các bạn thấy rồng khè lửa ghê gớm tới bực nào.
Chúng ta cùng nhau điểm qua 1 số nét trong cách quản trị theo kiểu bức tường Trung hoa này:
2 lối nhìn quyết định ai là ông chủ:
Giám sát viên: Bc anh, xưởng của họ ít việc, kho hàng rỗng. Khi em đến họ bố trí thêm người làm, có khả năng lừa đảo
Giám đốc: tốt, thế là họ cần việc, ta có thể ép giá thêm
Dốt vẫn quản tốt:
- Có giám đốc thành công nhờ anh ta tinh mắt, may mắn tuyển được thư ký giỏi và giữ chân được cổ
- Khi lãnh đạo không phân tích hay dở của 1 báo cáo được. Anh ta bèn ép nhân viên sửa BC ít nhất 5 lần. Sau đó mới đem nộp cấp trên hoặc đem ra trình bày
Nội dung chính:
- Không thuê quá 1/4 người cùng tỉnh để tránh băng nhóm lớn
- Thuê nhiều người hơn nhu cầu thực sự để họ sợ và dè chừng nhau
- Người giám sát doanh nghiệp luôn được đối xử theo cách thuận thì sống, chống thì biến
- Kẻ tố giác mang lợi ích cá nhân và làm tổn hại tập thể
- Khi DN thành đạt thì có quyền giảm chất lượng
- ISO, kiểm toán độc lập, giám định chất lượng...đều là tổ chức kinh doanh cả
- Khi quản trị hung bạo thành nếp thì nhân viên cũng thân thiết với QTV như thường
- Bạn không thể cạnh tranh bằng cách trốn tránh đối thủ cạnh tranh
- Để những món đồ lặt vặt cạnh máy tính tiền cho khách hàng lấy trộm trong khi chờ tính tiền làm công việc chạy
- Bẻ cò khi đối thủ nghĩ ngon trớn
- Xin lỗi khi việc đã rồi thì dễ hơn xin phép
- Điểm số là điều quan trọng hơn cách đạt được
- Bán rẻ cho người giàu để lấy thương hiệu, bán mắc cho người nghèo lấy lời
- Chia cắt các bộ phận, đối tác có mâu thuẫn lợi ích hoặc có khả năng hợp tác
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét