Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Đo lọ nước mắm


Những công sở thời Pháp thời chế độ cũ thường có thang máy. Sau 1975 hư hỏng dần, tới những năm 2000 đa số phục hồi lại tuy nhiên vẫn nhiều nơi hố thang máy hầu như là nơi vứt rác, để đồ linh tinh.
Vì sao họ không sửa? Chắc không phải vì tiền mà vì 1 thứ lớn hơn trong đầu của họ chính là thói tủn mủn. Thói này cản trở người ta sống đàng hoàng hơn và ở cực đối lập là thói tiêu hoang kiểu công tử Bạc liêu.
Đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành là thành ngữ chê người chi li, bủn xỉn.
Quyển sách sau sẽ lý giải tại sao người ta lại ghét những người này và bí mật của sự giàu có là ở đâu.
http://vi.scribd.com/doc/96288446/Bi-Mat-Kiem-Tien-Vi-Dai-Nhat-Trong-Lich-Su-Joe-Vitale

Bí quyết làm giàu vĩ đại nhất trong lịch sử!

Nếu Bạn muốn có tiền, Bạn chỉ cần làm đúng một điều. Những người giàu nhất trên thế giới này đều

đã và đang làm điều đó. 
Từ cổ chí kim, người ta cũng đã tốn biết bao giấy mực để viết về điều đó.Chính nó là yếu tố sẽ tạo ra tiền bạc, của cải cho tất cả những người dám thực hiện nó, nhưng đồng thời phần lớn người ta lại cũng sẽ ngại làm điều đó.
Đó là điều gì vậy?
John D. Rockefeller đã làm điều đó khi ông còn là một đứa bé. Và ông đã trở thành tỉ phú. Andrew Carnegie cũng đã làm điều đó. Và ông đã trở thành một nhà tài phiệt.
Vậy bí quyết làm ra tiền vĩ đại nhất trong lịch sử là gì vậy? Điều gì đã chứng tỏ rằng nó thực sự có hiệu quả đối với bất kỳ ai? 
Bí quyết đó chính là: hãy cho người khác tiền. Đúng vậy. Hãy đem tiền của Bạn cho người khác. Hãy đem tiền cho những người đã giúp Bạn vẫn còn giữ được cái tâm của Bạn. 
Hãy mang tiền cho những người đang khích lệ Bạn, đang phục vụ Bạn, đang làm lành những vết thương của Bạn và đang yêu mến Bạn.


Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013
Nghề nào cũng có trạng nguyên
Thời bao cấp mọi chuyện đơn giản, mọi người chỉ việc tiến thân theo con đường nhà nước, làm đâu thì cũng là làm cho nhà nước cả. Chính vì đơn giản vậy nên mới rối beng, phải đổi mới.
Khi kinh tế thị trường ra đời thì mọi người có con đường tiến thân khác, đó là làm chủ doanh nghiệp, tự kiếm tiền hay thành chuyên gia, công nhân lành nghề để nhất nghệ tinh, nhất thân vinh.
Con đường tiến thân càng đa dạng càng chứng tỏ xã hội phát triển.
Tuy nhiên với những ai làm cho khu vực nhà nước thì vẫn chưa đơn giản lắm. Nếu để ý bạn sẽ thấy dân kỹ thuật lép vế so với dân kinh tế tài chính, nói nhanh là người làm kỹ thuật sẽ không thành đạt bằng dân kinh tế.
Nhìn tuyển sinh thì biết những ngành kinh tế tài chính ngân hàng rất hot còn ngành kỹ thuật thì nhì nhằng nhì nhằng, xa dần câu nhất y nhì dược tạm được bách khoa.
Việc đổ xô vào ngành dịch vụ như thế dẫn đến kết quả là dân ta vốn kém về kỹ thuật công nghệ thì lại càng lạc hậu, càng kém. Đó là nói về ngành kỹ thuật.
Ngành dịch vụ lên ngôi kéo theo nhà nhà người người dầu tư vào bất động sản, chứng khoán, vàng...những mong đổi đời, làm giàu nhanh chóng. Mà muốn vậy không có cách gì ngoài đi vay, chiếm dụng vốn cho nhiều, cho lớn.
Chuyện tất yếu là hình thành bong bóng, rồi bóng xẹp, bóng nổ, chấm dứt giấc mơ nấu cháo bằng rìu.
Giống con thuyền chao đảo khi mọi người trên thuyền cùng ào ra một bên mạn, xã hội mà không tạo được cơ hội cho nghề nào cũng có trạng nguyên, nghề nào cũng có cơ hội phát triển, sống được thì bong bóng cứ nổi lên hết nơi này nơi kia, âu cũng là một sự bế tắc, phân phối bố trí các nguồn lực xã hội có vấn đề.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét