Mặc dù số người tài năng chiếm khoảng 5% trên tổng số nhưng đáng ngạc nhiên là di sản họ để lại cho đời sau chỉ chiếm khoảng 1%.
Các cụ xưa nay rất đặt nặng di sản:
Làm trai cho đáng nên trai
Qua Đông đông tĩnh, qua Đoài đoài yên
nhưng yên xong thì đời sau mất tăm mất tích. Chẳng có gì để lại, chứng minh cho đời sau.
Cụ Nguyễn Công Trứ thì cụ thể hơn:
Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông.
Hề hề. Cái danh đó chính là di sản.
Khi khuất núi hầu như trên bia mộ chỉ sinh được năm sinh, ngày mất, quê quán...công trạng là con số không, giống AQ khi ký tên trước khi bước lên đoạn đầu đài.
Đó là nói về bạch đinh, còn những nhân vật quyền thế thì sao?
Nhìn lại gần đây a 6D thì có đường dây 500KV để đời, a 6K thì bỏ ống được chút $, còn a 3X, ưu ái lắm cũng chỉ thấy có nón bảo hiểm cho dân đi xe 2 bánh.
Di sản cũng khó lắm thay
Gần đây có người đề xuất cả nước mắt làm di sản, thương thay, khó thay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét