- Đại nhân: mất tiền là không mất gì, mất sức khỏe là mất nhiều, mất danh dư mất tất cả (Napoleon)
- Quan nhân: mất danh dự là không mất gì, mất tiền là mất nhiều, mất sức khỏe mất tất cả ( xem mặt dày tâm đen)
- Thường nhân: mất sức khỏe là không mất gì, mất danh dự là mất nhiều, mất tiền mất tất cả (nhà giàu đứt tay bằng ăn mày sổ ruột)
Tuy nhiên, nói là nói vậy chớ rồi mọi người đều công nhận có sức khỏe mới làm việc nọ việc kia được.
Để có sức khỏe tốt thì ăn uống rất quan trọng. Xưa thời chưa có chuyên gia thì các cụ cứ lẩm nhẩm ăn gì bổ nấy. Đến thời nay thì chuyên gia dinh dưỡng CGDD Lại khuyên đừng động vô bộ đồ lòng: gan ăn độc, tiết ăn dơ, còn lại thì tăng colesterol...
Rồi khăng khăng đẹp vàng son, ngon mật mỡ. Tới giờ thì cãi nhau loạn xì ngậu về mỡ. Có 1 dạo nói mỡ động vật ăn rất hại, khuyên mọi người chuyển qua ăn dầu thực vật rồi gần đây lại khám phá ra dầu thực vật mà đem chiên vài phút có khả năng gây ung thư...ôi chuyên gia.
Chuyện còn nhiều như ăn cơm nguội, đồ ăn để trong tủ lạnh cũng gây ung thư luôn. Ông bà xưa sáng ra vét niêu cơm nguội dắt trâu ra cày cả buổi mới có cơm ăn tiếp. Họ lo chết đói hơn chết vì ung thư.
Ngược thời gian quay về thời bao cấp cũng có nhiều chuyện kể.
Chuyện thứ nhất: 3 hột mít bằng 1 quả trứng gà. Hồi đó nhà nào cũng kỳ cạch nuôi gà đẻ trứng, ác nỗi có phải ngày nào nó cũng đẻ đâu nên ước mơ nười 1 trái trứng ngày tương đương đặt 1 chân vô CNXH.
Tới khi có thể ăn trứng thoải mái thì lại nói ăn trứng làm tăng máu, nên giảm ăn trứng ngay.
Chuyện thịt bò hay là chuyện đậu tương còn nhiều protein hơn thịt bò.
Nói cho ngay hồi đó được miếng thịt heo là ngất ngây rồi, biết gì tới thị bò. Vậy mà tem thịt dần dần không mua được thịt, đổi ngang sang cứ 1 lạng thịt thì bán 3 lạng đậu tương, đậu nành.
Hồi đó bà con cứ thì thào mả mẹ cái thằng chuyên gia thèm thịt bò nên viết bài bốc thơm đỗ tương để kiếm tiền mua thịt bò ăn.
Thời gian trôi đi, khoa học chứng minh thịt đỏ rất nên là hạn chế ăn vì có thể gây K. Hoá ra chuyên gia vì đi trước khoa học quá xa nên bị chửi oan hàng mấy chục năm ròng.
Chuyện thứ 3: Miếng ăn thần thánh giúp thắng Mỹ.
Chuyện kể anh Triều tiên sang ta cứ khoe mãi sâm Cao ly bổ kinh khủng làm mấy anh hầu chuyện vốn nông dân làm gì có tiêu chuẩn sâm nhung cáu tiết chỉ tay vô đám rau muống mà nói rằng đây là sâm VN làm đám có hiểu biết chút chút cười rung hết cả rốn coi như chuyện tào lao xịt bợp.
Tới khi vô Nam mới biết dân Nam trước 75 không có ăn rau muống. Thấy dân BK vô hái rau muống ăn ào ào họ chê tới: BK rau muống, nó ăn rau muống nó lỳ như trâu.
Chợt khám phá ra 1 bí mật giúp Miền Bắc thắng mà sử sách tổng kết bỏ sót. Đó là món rau muống thần thánh đã giúp tinh thần trở nên lỳ rất lợm, dám chiến và dám thắng chứ vũ khí thì 2 bên chưa biết ai hơn ai.
Thế mới biết ở nước mình nông dân là nhất, cứ tưởng họ sai họ nổ mà cuối cùng lại là kẻ đúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét