Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012
Tết lệt bệt
Ngày Tết là ngày như mọi ngày khác thôi, chẳng qua được qui hoạch là Tết. Đó là nói theo kiểu mấy anh cán bộ tự cho mình là giỏi mà không làm sao lên nổi hàng lãnh đạo.
Trước Tết lo mua dự trữ đồ ăn, bánh trái, thực phẩm…các loại như thể sẽ dùng cho cả tháng dù biết chẳng ăn hết. Sau Tết lại dư thừa thiu thối, lớp vứt đi, lớp tiếc của ăn đồ không tươi, phát khiếp, phát ớn.
Cả năm lo trồng cây tưới tắm, giao thừa đến chùa hái lộc. Cây cả năm chỉ chờ mùa xuân ra bông trổ lộc lại bị người thành tâm vặt trụi, xơ xác. Thành phố bây giờ chỉ còn văn hóa cây xanh trồng cho tốt tươi rồi vặt trụi thôi chớ trước đây khoảng 20 năm còn có văn hóa nuôi cho béo rồi làm thịt (gà, heo, chó…), ác liệt hơn nhiều.
Quí nhau ở cái tình, xác định lì xì lấy hên lấy vui cho con cháu, người quen. Vậy mà con mở phong bao lì xì được vài lần là nhiễm ngay thói xấu bình loạn của cha mẹ về người vừa lì xì, vừa tay bắt mặt mừng. Khiếp toàn từ chọn lọc như giàu mà keo, mình đưa nhiều nó đưa ít…
Cả năm dạy con nhỏ xa tiền bạc vì ngày tết mà mấy đồng bạc lẻ có đủ hỉ nộ ái ố.
Cả năm tiết kiệm được tí tiền, Tết chen nhau về quê, vất vả khổ cực. Mấy ngày tết mà tai nạn giao thông tăng vọt, chết đến hơn 300 người.
Trước tết kềm lạm phát, sau tết nào xăng, nào điện tăng giá. Vẻ lạc quan trước tết lại biến mất, mà năm nào cũng như năm nào.
Mới hay, đúng là ta âm lịch. Mở cửa đổi mới bao năm mà vẫn ta chơi khi họ làm, nhìn quanh chỉ còn Trung quốc ăn tết như ta.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét