Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

Ngôn ngữ, bóng đá, tôn giáo và tài nguyên

1 đội bóng muốn vô địch ngoài tố chất, tập thể tài năng, vận may còn có trong cốt lõi:
- Sự sáng tạo nghệ thuật vận động như rumba Braxin, tango Arghentina, và hàng xóm Urugoay, Ba lê Pháp, đấu bò Tây ban nha, vua thẩm mỹ Ý
- Tổ chức tốt, kỷ luật: Đức, Anh
Nom ra thì nghệ lấn át thợ.
Vậy còn các yếu tố khác thì sao
Bóng đá là môn dành cho nhưng người nhanh nhẹn, khéo léo và tinh quái. Môn này không cần người đặc biệt cao to hoặc khỏe.
Nhiều nước như TQ tự nhận mình phát minh ra trò chơi này nhưng tôi chẳng tin vì xứ đó người yếu nhớt so với yêu cầu sức lực của môn này.
Tôi nghĩ chuyện ông Cô lôm bô kể nghe có lý hơn. Ông đó người Bồ nhưng lại được vua Tây Ban Nha tài trợ để thám hiểm, tìm vùng đất mới.
Khi đến châu Mỹ (xứ Bra ngày nay) ông thấy thổ dân lấy mủ cây cao su nặn tròn rồi chia làm 2 phe dùng chân đá. Khi về nước, ông bèn truyền bá môn này cho xứ châu Âu và người Anh trong cơn hiện đại hóa của mình đã đưa ra luật lệ để nó thành môn bóng đá hiện đại.
Xứ Bồ, xứ Tây lúc đó cuống cuồng đi săn tìm thuộc địa vì mấy chỗ ngon nhứt đã bị người Anh nhanh chân công nghiệp hóa chiếm mất rồi như Mỹ, Úc, Canada.
Họ đổ bộ xuống Bra, Ạc giăng tin...rồi khi rảnh họ cũng chơi bóng. Hóa ra dân mấy xứ nói tiếng Bồ, tiếng Tây hợp với môn này. Khi 2 dòng máu Bồ, thổ dân phát minh môn bóng đá này kết hợp lại thì họ có những đội bóng khủng khiếp như Bra, Ạc giăng tin, Urugoay hay bên trời Âu đương nhiên là Bồ, Tây.
Nhưng sau cú khai sinh ra môn bóng hiện đại mà người Anh được tưởng thưởng bằng chức vô địch 66 đầy tranh cãi thì khách quan mà nói dân nói tiếng Anh đá bóng dở ẹt, đã vậy còn bày đặt chia ra 4 đội đứng 4 hướng đông tây nam bắc để đương cự với cả thế giới. Một niềm tự hào quá lố và một thói quen bảo thủ đúng kiểu Anh.
Mấy xứ Í, Đức, Pháp cũng chậm chân trong chiếm đất đành thể hiện sự ưu việt qua môn bóng bánh. Cái mà dân nói tiếng Anh chỉ cười ruồi.
Còn tái nguyên thì liên quan gì với tôn giáo.
Các cụ nói cấm có sai: người ta là hoa đất.
Có nghĩa là rau nào sâu ấy, nồi nào vung ấy, dân nào quan ấy. Nói hiện đại là con người phù hợp với điều kiện tự nhiên.
Ở mỗi xứ, người xứ ấy sinh ra tôn giáo tương ứng:
- Dân châu Á, đạo Phật, sắc sắc không không
- Dân Tây, đạo Chúa, tội và xưng tội
- Dân Ả rập, đạo Hồi, thuần khiết
Và đất mấy xứ đó cũng tương ứng:
- Sắc sắc không không nên tài nguyên có mà như không có nên muốn tồn tại phải nuôi trồng, đánh bắt là chính. Có mà rồi mất, tái ông thất mã là chuyện thường ngày của xứ này.
- Tội tổ tông. Có tội, xưng tội nên hết công nghiệp hóa lần 1 rồi lại lần 2, rồi lại lần 3 vì trong máu biết rõ cái mình đang làm đây rồi sẽ sai chứ không như dân Á cứ xưa là nhất.
- Thuần khiết. Trên là cát trắng mênh mông thì dưới là dầu bát ngát. Thuần khiết thế nên mới dễ cực đoan.

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét