Anh A trồng táo phát hiện ra nguyên lý trái táo thối: nếu đặt một quả táo đã chín mục xung quanh các quả táo khác thì cả đống táo đó sẽ chín thối cực nhanh.
Anh M trồng mía cũng phát hiện ra nguyên lý đốt mía sâu: Mía sâu có đốt
Theo bạn táo đúng hay mía đúng?
Sau đây là 1 truyện về hệ số lan tỏa của táo thúi.
Truyện kể rằng nãi nãi là người cháu họ xa ngái 4 đời của tông tông Viên Thế Khải (http://vi.wikipedia.org/wiki/Vi%C3%AAn_Th%E1%BA%BF_Kh%E1%BA%A3i)
Viên Thế Khải xưa nổi tiếng vì có chiêu tiếp khách, nghe báo cáo, đọc sớ...mà vẫn ngồi bô, 2 bên có 2 đứa lính hầu phe phẩy quạt xua đi mùi lan mùi huệ.
Một đêm nãi nãi nằm mơ mồm ngậm 1 cây đinh sắc, sáng ra thấy người ớn ớn, biết là mình có thai. Đúng 2 năm sau sinh hạ ra 1 bé trai.
Nhà nãi nãi có 2 cây thông lạ, lùn mà tán như núi đôi phụ nữ. Hôm bà trở dạ, mây hình bướm bay về quấn quít. Ấy là điềm báo sinh quý tử, lớn lên được chị em cung phụng, ủng hộ hết mình.
Nghĩ mình dòng danh gia, bà bèn đặt tên con là Viên Thất Tử.
Năm lên 18 tuổi, có thầy mo đi qua làng nhìn thấy nhìn thấy chú bé đang chơi, đòi dẫn về nhà. Đứng ngắm hồi lâu rồi cười 3 tiếng, nấc 3 phát xong phán:
- Thằng bé này mặt phèn phẹt, miệng móm, mắt híp mũi tẹt là người vô cùng quái dạ, nếu chịu học theo tổ tông sẽ có tuyệt kỹ, uy trùm thiên hạ, lộc ăn dồi dào.
Từ đó, Viên Thất Tử bỏ việc chơi bời lêu lổng, đá cá lăn dưa mà vùi đầu vào đọc tài liệu về Viên Thế Khải, tới đoạn tông tông ngồi bô tiếp khách bèn cảm khái mà rằng, làm trai thì phải thế mới đáng thân trai. Sau lại còn đọc kỹ đoạn Câu Tiễn nếm phân, lấy làm đắc ý lắm.
Ngày tháng thoi đưa, bỗng nhiên Thất Tử ngộ ra tuyệt kỹ gọi là ngậm cứt phun cây cực kỳ lợi hại.
Này nhé, ngậm phun vô cải xanh, cải bẹ liền lớn như thổi, xanh mơn mởn.
Một hôm có nhà viên ngoại trồng cafe tuyển người làm, Thất Tử nhà nghèo bèn vô làm. Nhờ tuyệt kỹ của mình mà năng suất cafe tăng vòn vọt, ông chủ kinh ngạc lắm. Biết Thất Tử là người tài liền gả con gái cho, từ đó việc chi tiêu giao tiếp của Thất Tử thoải mái hơn hẳn.
Một hôm, Thất Tử thưa với cha vợ: chí làm trai vẫy vùng thiên hạ, con xin ra ngoài làm cho thỏa chí bình sinh.
Từ đó, chàng đi nuôi tằm thuê. Tằm chàng nuôi tơ nhả ra rài rài là, óng ánh hơn xa tơ thường, chỉ mỗi tội tơ tằm cứ thoang thoảng mùi thối nên chủ bán không được, không lâu sau sập tiệm.
Sinh nghi, chàng bèn thử hôn môi nhỏ bồ làm cùng thì thấy em 2 mắt trợn ngược, người tím tái đưa vô bịnh viện tới 10 ngày mới tỉnh, bác sỹ bảo do hít phải loại khí thúi kêu bằng nước đái quỷ, may đưa vào kịp (em này sau phải cách ly tới 10 năm mới hết bịnh thúi mồm, tội nghiệp).
Giật mình chàng mới biết mình luyện công tới mức đại công cáo thành rồi. Vốn môn công phu ngậm cứt phun cây này có 3 tầng hỏa hầu:
- Mức 1: đổi trắng thay đen. Biến không thành có, hư hư thực thực.
- Mức 2: chuyện bé xé to. Thành tích bằng con kiến tố thành con voi, lỗi nhỏ thành trọng tội. Bọn bị dính chưởng khó bề hóa giải
- Mức 3: ngậm cứt phun cây. Cái này tuyệt chiêu, mạnh như bom A. Chỉ mỗi tội cũng bị ảnh hưởng phụ thối mồm.
Lại nói Viên Thất Tử giờ thân mang tuyệt học, trên thông gian kế, dưới tường thông dâm. Ở mãi nơi rừng sâu núi thẳm nó phí đi, chàng bèn nai nịt chỉnh tề, 1 người 1 ngựa tiến xuống thành vớ dài.
Tới cổng thành gặp tụi Vớ dài tứ sỹ đứng chắn ngang đường thét vang:
- Thằng thối mồm, sao dám làm loạn đất này.
Vớ dài tứ sỹ gồm 4 đại hán:
- Người thứ nhứt cao to lừng lững tên Im như thóc, lưng đeo 1 cây chĩa hình 3 chữ X
- Người thứ 2 thấp lùn tên Gấu phổi bò, tay cầm xấp ám khí hình lá bài
- Người thứ 3 lưng còng tên Cám hâm hấp, xử phán quan bút
- Người thứ 4 hifi, ẻo lả giống gái, tên Ba Lăng Nhăng lưng giắt cây sang dài lóng lánh.
Viên Thất Tử nghĩ, không dẹp tụi này sao vô thành được bèn quát vang 1 mình 1 ngựa xông tới. Bên này Vớ dài tứ sỹ có Im như thóc đứng ngoải lược trận, còn lại 3 người xông vô giáp công, khí thế ngời ngời như tam anh chiến Lã Bố.
Gươm đi thương lại, hơi thở phì phò bất phân thắng bại hồi lâu thì Gấu phổi bò ném hết ám khí bèn hét gọi Im Như Thóc lấy chĩa hình chữ X ra đánh thay, nào ngờ Im như thóc không biết vì lý do gì cứ như không nghe thấy.
Thời cơ đến, Viên Thất Tử bèn cười ha hả quát:
- Lũ chuột coi tuyệt kỹ của ta đây.
Dứt lời mồm bỗng hóa to như cái thùng rác, 1 hơi cứt khắm lặm ồ ạt bay tới. Thương thay, Gấu phổi bò dính chưởng dãy đành đạch. Im như thóc độn thổ mất tiêu, còn lũ Cám hâm hấp, Ba lăng nhăng hồn kinh phách rụng chạy trối chết.
Sau trận đấy danh tiếng Viên Thất Tử nổi như cồn, ban đêm trẻ em nghe thấy tên đang khóc nín bặt, cổng thành cả tháng sau vẫn có mùi cứt ngâm mắm tôm cả tháng xịt nước hoa vẫn không hết.
Viên Thất Tử thanh bình trị vì thành Vớ dài. Ngay ngày đầu chàng đặt thợ làm chiếc ngai hình cái bô. Ngày ngày chàng vừa ngồi bô vừa tiếp khách, phê sớ, 2 bên 2 lính cầm quạt giống như ông tổ Viên Thế Khải xưa kia.
Ngày tháng thấm thoắt thoi đưa Viên Thất Tử trị vì lâu ngày rỗi rãi, chỉ việc hát xướng làm vui. Cứ thế, chuyện không có gì để nói.
1 hôm chàng táo bón, mồ hôi lấm tấm, mặt ráng rặn đỏ gay mà 2 đứa quạt hầu lại mải ăn nhậu kêu mãi mới thấy có mặt. Tức khí nổi lên bèn ngầm vận tuyệt kỹ, hà 1 hơi nhẹ. Thương thay 2 đứa chịu không nổi như diều đứt dây rớt cái phạch, trước khi lìa trần chỉ kịp nhìn bảng nội quy sơn son thếp vàng:
- Điều 1: sếp luôn đúng
- Điều 2: nếu quên, xem lại điều 1
Mỉm cười chàng nghĩ, từ nay hết có đứa hôm khen hôm chê cứt ta thơm thối, rồi lại giở trò cá độ cứt lỏng cứt bón ăn tiền. Đừng tưởng ta không biết
Viên Thế Khải xưa nổi tiếng vì có chiêu tiếp khách, nghe báo cáo, đọc sớ...mà vẫn ngồi bô, 2 bên có 2 đứa lính hầu phe phẩy quạt xua đi mùi lan mùi huệ.
Một đêm nãi nãi nằm mơ mồm ngậm 1 cây đinh sắc, sáng ra thấy người ớn ớn, biết là mình có thai. Đúng 2 năm sau sinh hạ ra 1 bé trai.
Nhà nãi nãi có 2 cây thông lạ, lùn mà tán như núi đôi phụ nữ. Hôm bà trở dạ, mây hình bướm bay về quấn quít. Ấy là điềm báo sinh quý tử, lớn lên được chị em cung phụng, ủng hộ hết mình.
Nghĩ mình dòng danh gia, bà bèn đặt tên con là Viên Thất Tử.
Năm lên 18 tuổi, có thầy mo đi qua làng nhìn thấy nhìn thấy chú bé đang chơi, đòi dẫn về nhà. Đứng ngắm hồi lâu rồi cười 3 tiếng, nấc 3 phát xong phán:
- Thằng bé này mặt phèn phẹt, miệng móm, mắt híp mũi tẹt là người vô cùng quái dạ, nếu chịu học theo tổ tông sẽ có tuyệt kỹ, uy trùm thiên hạ, lộc ăn dồi dào.
Từ đó, Viên Thất Tử bỏ việc chơi bời lêu lổng, đá cá lăn dưa mà vùi đầu vào đọc tài liệu về Viên Thế Khải, tới đoạn tông tông ngồi bô tiếp khách bèn cảm khái mà rằng, làm trai thì phải thế mới đáng thân trai. Sau lại còn đọc kỹ đoạn Câu Tiễn nếm phân, lấy làm đắc ý lắm.
Ngày tháng thoi đưa, bỗng nhiên Thất Tử ngộ ra tuyệt kỹ gọi là ngậm cứt phun cây cực kỳ lợi hại.
Này nhé, ngậm phun vô cải xanh, cải bẹ liền lớn như thổi, xanh mơn mởn.
Một hôm có nhà viên ngoại trồng cafe tuyển người làm, Thất Tử nhà nghèo bèn vô làm. Nhờ tuyệt kỹ của mình mà năng suất cafe tăng vòn vọt, ông chủ kinh ngạc lắm. Biết Thất Tử là người tài liền gả con gái cho, từ đó việc chi tiêu giao tiếp của Thất Tử thoải mái hơn hẳn.
Một hôm, Thất Tử thưa với cha vợ: chí làm trai vẫy vùng thiên hạ, con xin ra ngoài làm cho thỏa chí bình sinh.
Từ đó, chàng đi nuôi tằm thuê. Tằm chàng nuôi tơ nhả ra rài rài là, óng ánh hơn xa tơ thường, chỉ mỗi tội tơ tằm cứ thoang thoảng mùi thối nên chủ bán không được, không lâu sau sập tiệm.
Sinh nghi, chàng bèn thử hôn môi nhỏ bồ làm cùng thì thấy em 2 mắt trợn ngược, người tím tái đưa vô bịnh viện tới 10 ngày mới tỉnh, bác sỹ bảo do hít phải loại khí thúi kêu bằng nước đái quỷ, may đưa vào kịp (em này sau phải cách ly tới 10 năm mới hết bịnh thúi mồm, tội nghiệp).
Giật mình chàng mới biết mình luyện công tới mức đại công cáo thành rồi. Vốn môn công phu ngậm cứt phun cây này có 3 tầng hỏa hầu:
- Mức 1: đổi trắng thay đen. Biến không thành có, hư hư thực thực.
- Mức 2: chuyện bé xé to. Thành tích bằng con kiến tố thành con voi, lỗi nhỏ thành trọng tội. Bọn bị dính chưởng khó bề hóa giải
- Mức 3: ngậm cứt phun cây. Cái này tuyệt chiêu, mạnh như bom A. Chỉ mỗi tội cũng bị ảnh hưởng phụ thối mồm.
Lại nói Viên Thất Tử giờ thân mang tuyệt học, trên thông gian kế, dưới tường thông dâm. Ở mãi nơi rừng sâu núi thẳm nó phí đi, chàng bèn nai nịt chỉnh tề, 1 người 1 ngựa tiến xuống thành vớ dài.
Tới cổng thành gặp tụi Vớ dài tứ sỹ đứng chắn ngang đường thét vang:
- Thằng thối mồm, sao dám làm loạn đất này.
Vớ dài tứ sỹ gồm 4 đại hán:
- Người thứ nhứt cao to lừng lững tên Im như thóc, lưng đeo 1 cây chĩa hình 3 chữ X
- Người thứ 2 thấp lùn tên Gấu phổi bò, tay cầm xấp ám khí hình lá bài
- Người thứ 3 lưng còng tên Cám hâm hấp, xử phán quan bút
- Người thứ 4 hifi, ẻo lả giống gái, tên Ba Lăng Nhăng lưng giắt cây sang dài lóng lánh.
Viên Thất Tử nghĩ, không dẹp tụi này sao vô thành được bèn quát vang 1 mình 1 ngựa xông tới. Bên này Vớ dài tứ sỹ có Im như thóc đứng ngoải lược trận, còn lại 3 người xông vô giáp công, khí thế ngời ngời như tam anh chiến Lã Bố.
Gươm đi thương lại, hơi thở phì phò bất phân thắng bại hồi lâu thì Gấu phổi bò ném hết ám khí bèn hét gọi Im Như Thóc lấy chĩa hình chữ X ra đánh thay, nào ngờ Im như thóc không biết vì lý do gì cứ như không nghe thấy.
Thời cơ đến, Viên Thất Tử bèn cười ha hả quát:
- Lũ chuột coi tuyệt kỹ của ta đây.
Dứt lời mồm bỗng hóa to như cái thùng rác, 1 hơi cứt khắm lặm ồ ạt bay tới. Thương thay, Gấu phổi bò dính chưởng dãy đành đạch. Im như thóc độn thổ mất tiêu, còn lũ Cám hâm hấp, Ba lăng nhăng hồn kinh phách rụng chạy trối chết.
Sau trận đấy danh tiếng Viên Thất Tử nổi như cồn, ban đêm trẻ em nghe thấy tên đang khóc nín bặt, cổng thành cả tháng sau vẫn có mùi cứt ngâm mắm tôm cả tháng xịt nước hoa vẫn không hết.
Viên Thất Tử thanh bình trị vì thành Vớ dài. Ngay ngày đầu chàng đặt thợ làm chiếc ngai hình cái bô. Ngày ngày chàng vừa ngồi bô vừa tiếp khách, phê sớ, 2 bên 2 lính cầm quạt giống như ông tổ Viên Thế Khải xưa kia.
Ngày tháng thấm thoắt thoi đưa Viên Thất Tử trị vì lâu ngày rỗi rãi, chỉ việc hát xướng làm vui. Cứ thế, chuyện không có gì để nói.
1 hôm chàng táo bón, mồ hôi lấm tấm, mặt ráng rặn đỏ gay mà 2 đứa quạt hầu lại mải ăn nhậu kêu mãi mới thấy có mặt. Tức khí nổi lên bèn ngầm vận tuyệt kỹ, hà 1 hơi nhẹ. Thương thay 2 đứa chịu không nổi như diều đứt dây rớt cái phạch, trước khi lìa trần chỉ kịp nhìn bảng nội quy sơn son thếp vàng:
- Điều 1: sếp luôn đúng
- Điều 2: nếu quên, xem lại điều 1
Mỉm cười chàng nghĩ, từ nay hết có đứa hôm khen hôm chê cứt ta thơm thối, rồi lại giở trò cá độ cứt lỏng cứt bón ăn tiền. Đừng tưởng ta không biết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét