Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Hội chứng tao làm ra tiền


Ngày xưa người cha có vị trí cao trong gia đình. Ăn thì ngồi riêng, nói thì vợ con cấm cãi. Có người hà khắc đến độ vợ con đang nô đùa trong nhà thoáng thấy bóng ông chồng ngoài cửa là lủi sạch, im re. Sao ông ta lại oai phong lẫm liệt vậy?
Câu trả lời đơn giản do ông chồng là trụ cột trong gia đình, vợ là nội tướng trong nhà. Ông ta lo về kinh tế, đối ngoại nên được mọi người trong nhà sợ nể.
Thời nay đa số vợ chồng cùng đi làm, nhưng với thời gian thì một người kiếm được nhiều tiền hơn, đến một độ nào đó thì anh/chị ta thành trụ cột trong gia đình.
Do người này kiếm được tiền thì người kia mặc nhiên lần hồi lùi lại, làm nội tướng. Hình ảnh trụ cột gia đình tái hiện.
Được mọi người sợ, nể, ưu tiên, nghe lời...dần dà hội chứng tao làm ra tiền xuất hiện.
Đối với đàn ông thì thông thường trở thành bạo chúa trong nhà, nhất nhất phải nghe lời. Chỉ có kiếm ra tiền mới quan trọng, còn việc nuôi dạy con cái, nội trợ là mặc nhiên, anh ta không cần đếm xỉa. Có người đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành còn có trò vợ con đi mua quần áo nhãn ngoại về anh ta gầm lên bắt đi đổi sang mấy nhãn như jean Vinatex chẳng hạn.
Đành rằng tiết kiệm là tốt, nhưng hành xử kiểu tôi có tiền là tôi quyết vậy kỳ. Làm ra đồng tiền để mọi người cùng sướng hơn, vui hơn chứ làm ra đồng tiền mà đè bẹp vợ con vậy thì chẳng hay.
Bá chủ trong nhà rồi anh ta vươn lên, đoạt quyền anh chị. Giờ đây trong hội nghị gia đình, anh ta quyết. Thậm chí cha mẹ, cô gì chú bác còn phải nể, nhựơng vài phần vì nếu không chịa lép thì anh ta có sẵn lá bài kinh tế cấm vận.
Với đàn bà thì con đường nắm quyền qua tiền bạc diễn ra tinh vi và mang tính truyền thông hơn.
Các bà cũng bạo hành chồng con bằng lời nói. Con thì chửi, chồng thì chê...kết hợp với ai theo tao thì có tiền, nghe thì cho tiền...miết rồi mấy bả nắm quyền hồi nào hổng hay.
Con đường vươn quyền lực ra khỏi gia đình cũng na ná như thế, như thế...
Vậy đó, tao làm ra tiền thì chúng mày phải dưới tao, nghe tao, nịnh tao và tao là nhất, tao luôn đúng diễn ra hoặc ồn ào, hoặc lặng lẽ cho đến khi người xung quanh trở nên khiếp nhược, lấy lòng hay tẩy chay ngừng giao thiệp cứ diễn ra. Diễn ra cho tới ngày nào đó, mắt mờ chân chậm, sắp hết quyền thế, ngộ ra ngoài tiền còn phải có tâm, ngoài tốt còn phải có văn hóa nữa thì cũng chỉ còn cách ăn chay cho nhẹ bớt sự đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét