Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Luận anh hùng

Anh hùng là ai, anh hùng là ta
Có tiền có chức hóa ra anh hùng
(Tục ngữ @) 

Được bữa nông nhàn Tào Lao thong dong mời Lưu Bí uống rượu chơi.
Lúc này Tào Lao sau cú lừa quân sỹ trong cơn khát rừng mơ trước mặt đã thành danh trong thiên hạ là họ hứa lấy được, chuyên cho lính tráng ăn bánh vẽ còn Lưu Bí thì vẫn bí rì rị vậy mà trong con mắt Tào Lao thì Lưu Bí là kẻ anh hùng vì Lưu Bí có câu nói để đời người với người là 5 sọi (50 đồng US) so với câu của Tào Lao mang tính giận lẫy thà ta lãi ít còn hơn người có lời thì câu của Lưu Bí tầm cao hơn, triệt để rành mạch hơn.
Hai người khề khà đối ẩm, Tào Lao nói 
- Hôm nay mời tướng quân sang đây để luận anh hùng, theo tướng quân thì ai là anh hùng?
Lưu Bí giả nhời:
Hiện nay trong thiên hạ đang nổi lên Lăng Quăng tướng quân người Nam quận. Người này có năng lực soi kính lúp kiếm lợi nhuận, cơ hội dù nhỏ vẫn kiếm ra tiền được. Phương pháp quản lý lại hiện đại - gọi là quản lý theo thời gian thực, dùng camera theo dõi lính, bất luận ở đâu, khi nào cũng kiểm soát được tình hình. Lại cắt giảm chi phí được từng đồng, lính rất khiếp thì có được gọi là anh hùng chăng?
Tào Lao cười khà khà:
Cái dạng đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành, khôn lỏi, thấy lợi thì quên nghĩa chỉ bo bo xin xít cho bản thân mình thì thì lấy đấu đong không hết, sao kể là anh hùng được.
Lưu Bí lại nói:
Vậy thì Gia Cáp đệ tôi thực là anh hùng. Người này thuộc dòng Con Ếch Ộp (CEO). Người này quảng giao, ưa kết thân với giới quyền quý, coi ghế như một công cuộc đầu tư, có tài dùng kế đưa vàng như Trần Bình ngày xưa để lấy ghế. 
Ngồi trên ghế thì thượng đội hạ đạp, gây bè kết cánh, lớn bùi bé mềm biết ăn biết cúng để kiếm dự án to, có ăn có chia, công nghiệp cứ thế mãi mà nở nang. Trong mắt Gia cạp thì chỉ có tiền và gái là quan trọng nhưng chơi rất đẹp với xếp, rất quân tử.

Tào Lao gật gù
Đám ếch ộp đó lắm kẻ chơi được. Mặt cũng đã dày, tâm cũng đen nhưng có yếu điểm hay ếch chết tại miệng, ếch mà muốn làm con bò như mấy em Vinashin, Vinalines banh xác chẳng hạn, vẫn chưa xứng.
- Vậy theo đại nhân thì ai là anh hùng.
- Theo tôi, anh hùng như rồng, lúc ẩn lúc hiện, thấy đầu mà không thấy đuôi, chẳng bao giờ chịu trách nhiệm. 
Dùng mưu dùng kế làm anh chia bánh khiến thiên hạ phải xếp hàng kiếm cắn, lại có tài treo mỡ trước miệng mèo, biến hóa củ cà rốt thành cây gậy và ngược lại. 
Kẻ được ăn nuốt vô bụng không biết ngày nào nó thành cái móc câu nên đều ngoan ngoãn theo ta. Nên kẻ thần phục tranh nhau dâng kế vẽ dự án cho ta, thành thì công ta, thua thì lỗi nó, đường nào cả đám cũng có phần mà ta ăn đậm nhứt.
Nói tới đây Tào Lao buột ra một phát trung tiện cái bủm, Lưu Bí giật mình nghe như sét đánh ngang tai, đánh đổ cả ly rượu vô quần.
Tào Lao cười ha hả, Lưu Bí anh hùng cái thế mà lại sợ sấm. Lưu Bí hề hề, thiệt là sấm động Nam Vang.
Từ đó Tào Lao không kiểm soát chặt Lưu Bí nữa, nhân một đêm tối trời Lưu Bí trốn ra ngoài gặp lại 2 em Quan, Trương dựng thành đại nghiệp.
Lưu bí vẫn tự khen mình mưu trí vì hôm đó giả tưởng sấm bèn đái ra quần, rồi nhờ rượu che mắt  nên Tào Lao mới không hay chí của Lưu Bí là mưa tràn biển Bắc, thiệt 2 kẻ anh hùng, kỳ phùng địch thủ. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét