Năm 2000, chứng trường Việt đi vào hoạt động. Sáng sáng vài chục nam thanh nữ tú từ các công ty chứng khoán lại tập trung vào căn phòng lối hơn 200 m2 gọi là sàn giao dịch tại trung tâm giao dịch chứng khoán Tp.HCM (Hostc) để ngồi gõ lệnh mua bán nhập vô hệ thống giao dịch.
Số là hồi đó VN chọn hình thức nhập lệnh tại sàn nên các anh hùng bàn phím này - tên chính thức là đại diện giao dịch tại sàn có vai trò cực quan trọng.
Không hiểu sao mà hồi đó mỹ từ anh hùng bàn phím lại không xuất hiện trong thời kỳ này mà mãi hơn chục năm sau mới có.
Sàn giao dịch nằm tại tầng trệt khu nhà B, trước vốn là nhà cho thư ký, thượng nghị sỹ chế độ cũ mỗi khi về họp tại hội trường Diên Hồng phía trước làm việc, ngủ nghỉ. Khi cải tạo thành sàn thì tiến hành đập tường nối thông nên có hai hàng, mỗi hàng 4 cột tướng. Điện chạy nổi được lấy từ mạng âm tường có sẵn từ xưa, PCCC thì công an bắt buộc trang bị 4 bình lớn bên ngoài (dĩ nhiên là không có khái niệm cảm ứng báo cháy).
Thoạt tiên có 12 bàn giao dịch. Bàn này do Bách vẽ kiểu, mà vàng, màn hình CRT được dấu trong hộc, khá đẹp. Mỗi bàn có 2 màn hình giao dịch, màn hình giữa dành cho CTCK để truyền số liệu. CTCK sẽ truyền lệnh vô cho đại diện sàn bằng máy fax, điện thoại bàn, di động or qua màn hình ở giữa.
Với phương thức này thì tự động ở đâu không biết, khi lệnh đến thì đại diện sàn bắt buộc phải gõ thủ công để nhập vô hệ thống. Như vậy mỗi bàn sẽ có 2 người nhập lệnh, 1 người đọc và soát lệnh.
Khi mới ra thị trường sôi sùng sục, nhà đầu tư xếp hàng từ 5h sáng, nóng đến mức bản tin của Host phải đăng tin: dự kiến ai mua sẽ phải giữ 90 ngày, không được bán liền - dĩ nhiên là tin dọa.
Khách như thế nên xuất hiện tình trạng bên ngoài gọi là tranh mua khi thị trường lên, tranh bán khi xuống còn giới trong sàn gọi là đua lệnh.
Mấu chốt là chỗ này, ai nhập lệnh được nhanh vì ưu tiên lệnh vào trước ưu tiên trước. Trước khi được chấp nhận làm đại diện sàn thì ngoài giấy phép hành nghề môi giới còn phải qua huấn luyện sử dụng phần mềm DCTerm. Test thử cho thấy để nhập xong một lệnh chừng 20 ký tự trên bàn phím PC mất hơn 3 giây rưỡi.
Cái khó ló cái khôn là ưu điểm của dân Việt. Các bạn nhớ rằng hồi đó khớp lệnh định kỳ nên vô đầu là đua lệnh, đua xong ngồi chơi chờ khớp nên đầu giờ thường ôm lệnh từ nhà qua, bật help or wordpad lên nhập lệnh vô trước, đến giờ ung dung cắt dán nên năng suất tăng vọt, lính công ty khác nhìn lác mắt, được vài tuần, bị IT phát hiện, chặn, lại nghĩ ra chiêu thức khác.
Muốn nhanh thì thao tác phải đơn giản, gõ ký tự bất kỳ điền đủ yêu cầu để lệnh vô, sau thư thả ngồi sửa lại, tốc độ lên hơn gấp đôi; rồi gõ lệnh bé thì phí, cứ quất lệnh 9.900 cho bõ công 1 lần nhập lệnh, rồi lệnh tạm ứng hay lệnh ảo cứ nhập sẵn rồi sau về chia sau, không có ai mua thì mình ôm cũng khỏe thì đó là thời bán là thua, mua là thắng mà.
Quan trọng thế nên đại diện sàn thành con cưng không chỉ của CTCK mà cả nhà đầu tư lớn, và nhiều người oai hùng khác muốn lệnh vô nhanh, được khớp thì phải nhờ mấy anh hùng đua lệnh này.
Có giá thế nên nhiều người cương quyết chỉ chọn mần gõ lệnh chứ lên cấp cũng không màng, xử lý mấy cuộc alo chèn lệnh ngon hơn.
Tới đợt sóng lần 2 vào cuối 2006 thì sàn đã chuyển qua nhà chính hội trường Diên Hồng. Khi Bush qua số bàn đã nâng lên 32 và bàn thu nhỏ lại còn có 2 chỗ ngồi. Bush về thì làn sóng lập CTCK trào dâng, 108 anh hùng xuất hiện, ai cũng phải có chỗ của mình (cái này mình khác Tây, tụi nó thì không phải ai cũng được làm thành viên của sở).
Sàn mở rộng toàn hội trường, bàn nhập lệnh hàng hàng lớp lớp vậy mà vẫn thiếu. CTCK lớn thì đòi thêm bàn vì lệnh em nhiều, mấy công ty ít lệnh chỉ được 1 ghế thôi, giải pháp nâng cấp tăng đợt khớp lệnh, nhập lệnh từ xa...gấp rút triển khai. Trong cuộc đua ghế này hàng loạt lệnh 10 (nhỏ nhất) được nhập vô vì sở quy định ghế tương ứng với số lệnh.
Cứ tưởng mãi thế nhưng cuối cùng cái gì tới cũng phải tới, giao dịch trực tuyến ra đời 2008 làm sàn giao dịch trở nên vắng tanh vắng ngắt, đại diện sàn từ công dân thượng đẳng trở thành công dân hạng 2 nhưng các anh cũng mừng cho quá khứ lẫy lừng của mình vì đa số lứa đầu nhập lệnh bây giờ trưởng thành thành giám đốc, phó giám đốc, tóm lại là sỹ quan cao cấp cả.
Vậy là một nghề được sinh ra, vang bóng, tàn lụi có lẽ nhanh nhất trong lịch sử các job tại xứ ta.
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm
(Xuân Diệu)
Số là hồi đó VN chọn hình thức nhập lệnh tại sàn nên các anh hùng bàn phím này - tên chính thức là đại diện giao dịch tại sàn có vai trò cực quan trọng.
Không hiểu sao mà hồi đó mỹ từ anh hùng bàn phím lại không xuất hiện trong thời kỳ này mà mãi hơn chục năm sau mới có.
Sàn giao dịch nằm tại tầng trệt khu nhà B, trước vốn là nhà cho thư ký, thượng nghị sỹ chế độ cũ mỗi khi về họp tại hội trường Diên Hồng phía trước làm việc, ngủ nghỉ. Khi cải tạo thành sàn thì tiến hành đập tường nối thông nên có hai hàng, mỗi hàng 4 cột tướng. Điện chạy nổi được lấy từ mạng âm tường có sẵn từ xưa, PCCC thì công an bắt buộc trang bị 4 bình lớn bên ngoài (dĩ nhiên là không có khái niệm cảm ứng báo cháy).
Thoạt tiên có 12 bàn giao dịch. Bàn này do Bách vẽ kiểu, mà vàng, màn hình CRT được dấu trong hộc, khá đẹp. Mỗi bàn có 2 màn hình giao dịch, màn hình giữa dành cho CTCK để truyền số liệu. CTCK sẽ truyền lệnh vô cho đại diện sàn bằng máy fax, điện thoại bàn, di động or qua màn hình ở giữa.
Với phương thức này thì tự động ở đâu không biết, khi lệnh đến thì đại diện sàn bắt buộc phải gõ thủ công để nhập vô hệ thống. Như vậy mỗi bàn sẽ có 2 người nhập lệnh, 1 người đọc và soát lệnh.
Khi mới ra thị trường sôi sùng sục, nhà đầu tư xếp hàng từ 5h sáng, nóng đến mức bản tin của Host phải đăng tin: dự kiến ai mua sẽ phải giữ 90 ngày, không được bán liền - dĩ nhiên là tin dọa.
Khách như thế nên xuất hiện tình trạng bên ngoài gọi là tranh mua khi thị trường lên, tranh bán khi xuống còn giới trong sàn gọi là đua lệnh.
Mấu chốt là chỗ này, ai nhập lệnh được nhanh vì ưu tiên lệnh vào trước ưu tiên trước. Trước khi được chấp nhận làm đại diện sàn thì ngoài giấy phép hành nghề môi giới còn phải qua huấn luyện sử dụng phần mềm DCTerm. Test thử cho thấy để nhập xong một lệnh chừng 20 ký tự trên bàn phím PC mất hơn 3 giây rưỡi.
Cái khó ló cái khôn là ưu điểm của dân Việt. Các bạn nhớ rằng hồi đó khớp lệnh định kỳ nên vô đầu là đua lệnh, đua xong ngồi chơi chờ khớp nên đầu giờ thường ôm lệnh từ nhà qua, bật help or wordpad lên nhập lệnh vô trước, đến giờ ung dung cắt dán nên năng suất tăng vọt, lính công ty khác nhìn lác mắt, được vài tuần, bị IT phát hiện, chặn, lại nghĩ ra chiêu thức khác.
Muốn nhanh thì thao tác phải đơn giản, gõ ký tự bất kỳ điền đủ yêu cầu để lệnh vô, sau thư thả ngồi sửa lại, tốc độ lên hơn gấp đôi; rồi gõ lệnh bé thì phí, cứ quất lệnh 9.900 cho bõ công 1 lần nhập lệnh, rồi lệnh tạm ứng hay lệnh ảo cứ nhập sẵn rồi sau về chia sau, không có ai mua thì mình ôm cũng khỏe thì đó là thời bán là thua, mua là thắng mà.
Quan trọng thế nên đại diện sàn thành con cưng không chỉ của CTCK mà cả nhà đầu tư lớn, và nhiều người oai hùng khác muốn lệnh vô nhanh, được khớp thì phải nhờ mấy anh hùng đua lệnh này.
Có giá thế nên nhiều người cương quyết chỉ chọn mần gõ lệnh chứ lên cấp cũng không màng, xử lý mấy cuộc alo chèn lệnh ngon hơn.
Tới đợt sóng lần 2 vào cuối 2006 thì sàn đã chuyển qua nhà chính hội trường Diên Hồng. Khi Bush qua số bàn đã nâng lên 32 và bàn thu nhỏ lại còn có 2 chỗ ngồi. Bush về thì làn sóng lập CTCK trào dâng, 108 anh hùng xuất hiện, ai cũng phải có chỗ của mình (cái này mình khác Tây, tụi nó thì không phải ai cũng được làm thành viên của sở).
Sàn mở rộng toàn hội trường, bàn nhập lệnh hàng hàng lớp lớp vậy mà vẫn thiếu. CTCK lớn thì đòi thêm bàn vì lệnh em nhiều, mấy công ty ít lệnh chỉ được 1 ghế thôi, giải pháp nâng cấp tăng đợt khớp lệnh, nhập lệnh từ xa...gấp rút triển khai. Trong cuộc đua ghế này hàng loạt lệnh 10 (nhỏ nhất) được nhập vô vì sở quy định ghế tương ứng với số lệnh.
Cứ tưởng mãi thế nhưng cuối cùng cái gì tới cũng phải tới, giao dịch trực tuyến ra đời 2008 làm sàn giao dịch trở nên vắng tanh vắng ngắt, đại diện sàn từ công dân thượng đẳng trở thành công dân hạng 2 nhưng các anh cũng mừng cho quá khứ lẫy lừng của mình vì đa số lứa đầu nhập lệnh bây giờ trưởng thành thành giám đốc, phó giám đốc, tóm lại là sỹ quan cao cấp cả.
Vậy là một nghề được sinh ra, vang bóng, tàn lụi có lẽ nhanh nhất trong lịch sử các job tại xứ ta.
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm
(Xuân Diệu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét