Dân VN rất khoái được người khác giúp, đại ca càng tốt. Mỗi khi có người giúp là như hùm như hổ, làm được hẳn những chuyện như mắm người thân cho nên chuyện cổ tích nào mỗi khi gặp khó khăn ngồi khóc thì Bụt cũng hiện ra và giải quyết ngay và luôn cục khó đó.
Mà không chỉ cổ tích, xưa trừ khi chống quân TQ xâm lược còn lại đều xưng thần, chịu sự che chở của thiên triều.
Khi Pháp xâm lược, nhà Nguyễn nhờ nhà Thanh. Đánh Pháp nhờ Mao. 54-75, MB nhờ LX, TQ còn MN nhờ Mỹ, 79 chống TQ lại nhờ LX...
Bụt là tên gọi khác của Phật (https://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%E1%BA%ADt). Đạo Phật do 1 hoàng tử Ấn độ lập nên chủ trương mỗi người tự giác ngộ nên số người ngộ Phật thì ít mà đa số còn lại là ngộ tưởng.
Theo chữ Ngộ tiếng Việt thì tới chữ Ngộ phải trải qua mấy giai đoạn sau:
- Ngô: có lòng hướng tới nhưng còn Ngô ngọng, nói gọn chưa thuộc bài
- Ngồ: Ý nghĩ về Phật ấp ủ trong lòng, kinh sách đọc vài quyển
- Ngố: đem những kiến thức học được ra hành 1 cách rập khuôn máy móc, chưa nhuần nhuyễn khác người thường, không tự nhiên, có vẻ lên gân nên gọi là ngố (không riêng đạo Bụt mà bất kỳ ai theo lý thuyết nào cũng trải qua giai đoạn này cực nhiều)
- Ngổ: Muốn nóng lòng xiển dương, thi hành những điều mình biết mà không quan tâm tới hoàn cảnh, người xung quanh nên gọi là ngổ ngháo.
- Ngỗ: Bị vấp nhiều thấy mình sai nên chất vấn, nghi ngờ có phải đạo ta sai không, lạc lõng không nên nhiều khi ngỗ ngược chê Đạo.
- Ngộ: vượt qua hết mới tới chữ này, gian nan và không dành cho số đông (https://vi.wikipedia.org/wiki/Ng%E1%BB%99)
Giờ quay lại chuyện Bụt. Số là có BT bộ Giục nó nhận lãnh trách nhiệm thì thấy vai mỏng cánh chuồn là gánh trách nhiệm năng mới ra bờ resort khóc, y như Bụt hiện lên hỏi vì sao con khóc?
- Thưa nước con nghèo nàn lạc hậu. Muốn thoát khỏi cảnh đó con cần rất nhiều TS, ThS rồi GSTS để cất cánh.
Bụt chẳng nói gì lấy trong giỏ ra 3 bộ sách nói:
- Đây là 3 bộ mẫu đào tạo ĐH, cao học, TS
Mừng quá bà về giao cho 3 thứ trưởng dưới quyền triển khai gấp.
Khoảng 30 năm sau CN, ThS, TS nhan nhản đầy đường mà đất nước vẫn nghèo nàn lạc hậu thì bà (lúc này hưu lâu rồi) mới lấy 3 quyển sách Bụt giao ra đọc thì hóa ra nó khác mỗi cái bìa, còn trong y chang à.
Bà lẩm bẩm thể nào mà không thể phân biệt được sự khác nhau giữa TS, ThS, CN rồi chuyên viên, CV chính, chuyên viên cao cấp, Lý luận trung cấp, cao cấp... ở xứ này.
Nguồn cơn là đây, giận mình quá tin Bụt không kiểm tra lại nên cớ sự này bà liền khóc rất to. Bụt hiện lên hỏi:
- Vì sao con khóc
- Bụt biết rồi còn hỏi
Bụt nói ta vốn theo dõi Khổng nho dạy, học, thi. Thấy rằng có 3 kỳ thi hương, thi hội thi đình.
- Thi hương nôm na thi cấp tỉnh, ai qua vòng này được thi hội. Ai đậu thi hương là coi như ổn về sinh kế làm thầy đồ dạy học trường làng được.
- Thi hội đậu là thành tú tài, mấy tú tài quay lại luyện thi cho nhưỡng ai thi hương, thi đình
- Thi đình đậu thành cử nhân, thủ khoa thì tiến sỹ
Đó, sự thi xưa và cấp bậc vậy đó mà cấp nào thì cũng không qua khỏi bộ tứ thư ngũ kinh.
Khi con khóc ta thương lắm mới đưa 3 bộ của 1 đứa làm luận án thuê nó bỏ quên ta nhặt được chớ ta công đâu mà chép tới 3 quyển lận.
Theo các bạn, sau khi được Bụt giải thích bả còn khóc nữa hay không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét