Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

Thương lượng kiểu Trump


Kinh tế học cổ điển, kinh tế chính trị học cổ điển, triết học cổ điển...nói chung đều giả định con người suy nghĩ, hành động đối xử với nhau theo lý tính.
Trừ 1 người, thử nêu ra giả định A = phi A. Một mầm mống cho sự phát giác rằng con người không chỉ có lý trí mà còn hành xử, suy nghị theo kiểu phi lý trí. Người đó chính là Heghen.
Khoa học phương Tây thường đi sâu vào chi tiết mà sao lãng cái toàn thể. Heghen là người chạm vào cái toàn thể ấy. Đó chính là sự cân bằng động, là tích hợp nhằm bảo toàn cho cả hệ thống.

Nói nôm na là tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau nhưng luôn tồn tại ông bà lý trí và phi lý trí đi cặp với nhau. Có dân chủ chỗ này thì dứt khoát có độc tài chỗ kia, chỗ này phát triển chỗ kia lụn bại. Ông thì tư hữu ông khác công hữu...

Trong kinh tế học, sau 1 thời gian dùng lý tính không giải thích được nhiều trường hợp thì kinh tế học hành vi ra đời. Dùng cái này ta giải thích được vì sao dân Mỹ chọn Trump.

Trước nay mọi người đinh ninh rằng ghế tổng thống là của dân chính trị. Tuy kinh tế cũng là chính trị nhưng doanh nhân thì lại không phù hợp với việc làm chính khách.

Với Heghen, phi A đã xảy ra.

Vậy khi Trum lên làm tổng thống thì 1 doanh nhân hành xử khác chính trị gia chuyên nghiệp như thế nào?

Các tổng thống trước Trump thường hành xử theo kiểu giao thông, không thay đổi đột ngột và có tín hiệu trước để các đối tác không bất ngờ.
Trump giờ mang chất buôn bán vô nên kỳ kèo mặc cả, dọa dẫm xì tố chơi láng.
Có thể nói Trump chơi game, nhưng theo style TQ là biết mình mạnh nên mình cứ ép thôi

cách thương lượng khác hẳn, nhưng vì kẻ mạnh là kẻ có lý nên mọi người phải làm quen với xì tai thương lượng này.

May thay Wiki cung cấp cho chúng ta kịp thời: (https://en.wikipedia.org/wiki/Negotiation)

Ngại đọc tiếng Anh thì dùng Gúc dịch, dạo này Gúc dịch ổn.

Vậy là khi thương lượng với Trump hay tiên đoán hành động của Trump thì dễ là ổng không kiên định, không khư khư bám lấy 1 điểm, không cố chấp.

Khó là: chơi cờ thì chiếu tướng, đằng này ổng có nhiều lựa chọn như chơi cờ vây mà đôi khi nhà chính trị thuần hay nhà kinh tế thuần không hiểu, không đoán được ổng chọn con cờ nào.

Tuy nhiên, làm gì thì làm cũng là thương lượng trên thế mạnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét