Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Đi là sống

Ở tuổi 19, khi đó tôi còn mài đũng quần trên ghế đại học, lêu têu với thuốc lào, trà chén quán xá thì Huyền Chíp - một cô bé đã xách ba lo lên và đi trong vòng 02 năm, với 700 usd trong túi, lang thang qua 25 quốc gia.
Thật nể. Đến bây giờ tôi cũng chỉ ước ao, mà biết rõ không dám làm, không dám thoát ra khỏi câu chuyện cơm áo gạo tiền.
http://danviet.vn/123871p1c28/huyen-chip-xach-ba-lo-len-va-di-lo-nhat-la-dem-nay-ngu-o-dau.htm


Lớp trẻ tự hào về phượt. Tôi kể 1 câu chuyện có thật:
Mẹ của 1 chị làm cùng tôi năm 56 đã 1 nách 2 đứa con đi tìm chồng ở miền bắc (đi tập kết). Trải qua 2 năm, khi nào hết tiền thì lại ngừng chân kiếm việc làm thuê, đủ tiền lại tiếp tục đi từ SG qua CPC, Lào, tới TQ thông qua đại sứ quán tìm được chồng đang ở Hà Nội.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét