Món cùng mò tôm bắt cá, đóng bánh than, vớt bèo...thì Vũ đã kể ở chuyện Natasa rồi nên giờ ta vào ngay chuyện học nhóm và đôi bạn cùng tiến. Một số bạn trẻ giờ không biết, học MBA xong về phát biểu choang choang mà không biết học nhóm có từ xưa lắc.
Học nhóm cũng như đôi bạn cùng tiến là một vũ khí lợi hại chống lại những rào cản giới tính, yêu đương mà thời bao cấp dựng lên. Ngày đó hủ hóa tội to.
Người lớn mà nam cô nữ quả muốn gặp nhau thường xuyên, đến nhà nhau mà không bị phê bình, săm xoi thì tốt nhất cứ thông báo cho mọi người biết đây là ông anh/em/chú/chị...kết nghĩa. Hề hề, con voi chui lọt lỗ kim mà.
Người lớn làm được sao con nít không làm được. Vậy là tiếng học nhóm nhưng lại là chỗ hẹn hò đàn đúm, ăn uống, chời bời tán tỉnh yêu đương ra đời. Cả một chủ trương lớn, tốt đẹp về mặt học tập chừng ấy đã bị lợi dụng, bẻ eo sang hướng khác.
Thực ra mượn cớ học nhóm để tán tỉnh cũng có nhiếu cái tốt. Vì muốn lấy le với nàng/chàng mà cố học cho hiểu mấy bài toán vốn ghét cay ghét đắng. Mấy bài văn, bài thơ đặc biệt thơ mới nhảy cóc của mấy ông như Xuân Xuân ngói mới thì phát ốm hay của thi sỹ lục bát, lục nồi Tố Tố thật buồn ngủ gì đâu.
Những trở ngại, khó khăn này đều vượt qua hết vì nàng. Tất nhiên là mấy buổi đầu thôi, sau lòng vả cũng như lòng sung cả, chơi là chính chứ học thì thật chán. Đi học nhóm cũng chẳng dễ vì người mình thích học cùng lại trái đường, cha mẹ thì đầy tinh thần cảnh giác nên học sinh ông nào cũng phải có một vài bạn ngoan hiền có uy tín để đem ra dối cha gạt mẹ.
Tôi cũng vài buổi đi học nhóm nhưng rồi ý thích trèo cây. bắt cá thắng thế nên miết chẳng bạn nào muốn học nhóm cùng. Sau đành lủi thủi học ở nhà, trên sách giáo khoa, dưới chưởng Kim Dung cứ thế mà diễn.
Ngày đấy đọc chuyện chưởng, chuyện Quỳnh Dao, mặc áo chim cò là bị cấm ngặt à nghen, thỉnh thoảng trường vẫn tổ chức xét cặp tìm văn hóa phẩm đồi trụy. Em nào bị bắt thì ngoài tịch thu còn bị kiểm điểm dưới cờ. Đối tượng này rất xấu, học thì không lo mà bày đặt lây nhiễm tư tưởng xấu.
Bố mẹ thấy ông con học siêng thế thì nói không dám nói to, đi đứng rón rén cho con nó học, miễn cả rửa bát quét nhà. Thật lợi hại quá đi sự học hành chăm chỉ.
Kể tiếp đến vụ viết thư tình
Tại sao lại phải viết thư giấy trắng mực xanh trong khi các cụ nói: Đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng tai. Thổi lỗ tai nàng là đủ rồi chứ.
Thực ra đàn ông cũng như đàn bà đều có 2 cách nhận định tình hình thế giới. Một là nghe, hai là đọc. Thường thì người nghe giỏi sẽ không thích, không mạnh ở điểm đọc và ngược lại.
Nên để truyền thông điệp tình yêu tới nàng hiệu quả thì bạn phải: một, xác định xem bạn sở trường ở môn nào, đọc hay nghe, và cũng phải biết được nàng thuộc tuýp người nào, nghe hay đọc. Hiểu rõ mình và đối tác của mình. Chứ nàng chỉ thích nghe mà mình cố công viết thư tình, chép thơ dài ngoằng ngoẵng thì nàng đâu để ý, tệ hơn còn cho vô thùng rác thì phí công phí của.
Cũng như vậy, mình thuộc dạng dẻo mỏ, mỏ dài mà lại cắm cúi viết thì nó nghe ngô nghê cũng khó khá. Đây là những điều sau này mới biết chứ hồi ấy thì cậu nào cũng cố viết thư tình, gọi là viết cho oai chứ thực chất toàn copy, paste lung tung những đoạn nào thấy thích, thấy sến, à quên, lãng mạn.
Khi viết là đúng sở trường của người viết và người đọc thì càng viết càng hay, càng đọc cũng càng thấy mùi mẫn. Điều này cũng đúng với Xeko, càng hót càng hay, càng thổi lỗ tai trình càng tăng tiến và người đẹp cũng ngày càng khoái.
Thư viết được lừa lừa cho vào cặp sách, giả vờ mượn vở chép bài, khi trả kẹp thư. Món đó hồi hộp lắm, nàng mà không để ý hoặc chấp nhận thì không sao, chỉ cần nàng có ý khiêu khích là lôi thư cho mấy nhỏ bạn đọc. Vừa đọc vừa cười lích rích làm kẻ có thư mặt mũi tưng bừng.
Từ đây cũng mới sinh ra chuyên ra viết thư hộ, tha hồ viết nhăng viết cuội rôi ngồi cười diễn biến chơi. Thư viết tay ngày nay có lẽ tuyệt chủng rôi, giờ tụi trẻ online chat chít, đến email cũng còn chẳng thèm viết.
Viết chuyện thư tình này cũng chỉ để an ủi cho một thời 30 năm đã xa dù những bài hát như bức thư tình đầu tiên, thứ 2, thứ 3...cũng nức tiếng một dạo.
Kể ra thời nay toàn dung mạng ảo nên chẳng thể nào có được trải nghiệm anh về gom lại thư xưa, cả ngàn trang giấy mỏng và đem ra đốt cho bằng hết.
Lý do là cho người xưa khỏi băn khoăn khi nàng đan áo cho người mới. Nghe cũng ngậm ngùi lắm chứ, mùi giấy cháy quyện với nỗi nhớ nàng, thật ảo lẫn lộn. Một kỷ niệm thật khó phai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét