Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Tình thửa 15 (1)

Tình thửa 15 hay cô gái năm ấy 
chúng ta cùng theo đuổi

Những năm phổ thông cũng là những năm rung động đầu đời, yêu thầm nhớ trộm, yêu lặng lẽ...ai ai cũng có những kỷ niệm khó quên này. Đặc biệt việc 5,6 anh cùng thầm thương trộm nhớ, để ý tán tỉnh một cô nàng là chuyện lớp nào cũng có. Giai nhân của lớp đi qua để lại cho các chàng trai vô vàn kỷ niệm, còn người đẹp biết hay không biết vẫn trong vòng bí mật. Nàng ơ hờ hay muốn giữ những kỷ niệm đẹp. Các bạn hãy kể về kỷ niệm của chính mình sau khi đọc cuốn này (cũng đã dựng thành phim - tôi cũng đã xem) http://nhanam.vn/sach/co-gai-nam-ay-chung-ta-cung-theo-duoi

Sau 30 năm không gặp, cảnh cũ người xưa được khuấy lên trên forum và các bạn trong lớp đã nhất trí bầu chọn Huệ là giai nhân, kế tiếp là Trinh dù Vũ đòi phải đưa ra tứ đại mỹ nhân.

Nhân: A1 có bạn Huệ, tớ phải lòng hàng mi dài cong veo của bạn ý, chính xác là giai nhân

An: Nhân lại nhắc đến hàng mi rung rinh trái tim nhiều chàng trai ở A1 rùi. Mà bạn Tú tự kể trước đi, xem mức độ thành thật đến đâu nào?

Vũ: Về vụ 4 mỹ nhân. Sáng 21 tháng 7 chúng tôi về trường Hải An, sau đó lên thăm chùa Dư Hàng kênh, rồi nhà thờ Chính toà. trên đường đi có lượn lờ trước cổng nhà các bạn gái ABCDE ở Cát Bi, nhà G,H ở An Đà, nhà K,L,M,T ở Đình đông và nhà XYZ ở các phố xyz....



Câu chuyện đầu tiên về nàng Châu Pha

Tú kể

Hồi lớp 8 thì ai mặc quần loe (ống alo) hơi hiếm, là dân chơi. 8b1 lớp đầu hối trên tầng 2 nên ra chơi có cơ hội nhìn ngắm sân trường (2 cái dãy nhà Unicef hồi mình học đã bị đập bỏ nên hôm về trường cũ cứ thấy lạ, chẳng quen).

Một hôm bỗng thấy hai em b8 rất nổi. Tôi biết 2 bạn này học b8 vì tôi cũng hay lò mò qua dãy bên đó chơi. Một người tôi biết là Hiền, vợ Phong bây giờ. Còn một người dáng cao dong dỏng, quần alo, đội chiếc nón đỏ rộng vành hết sức lạ. Một nét riêng giúp em nổi hẳn (dừng lại câu vìu) để thời gian các bạn nhớ xem đó là ai.

Đúng như An nói. Dạo đó con trai đa phần mới lớn, trẻ trâu đã biết gì đâu (trừ một số chàng phát triển sớm như Đàn, Quốc...) trong khi đám con gái thì nhiều bạn đã lớn rồi, mơn mởn. Bé thì chưa biết sợ, tôi bèn tìm cách làm quen. Thì cũng mấy trò cổ điển, cố tình gặp mặt để cho người đẹp chú ý. Khi thì tình cờ gặp lúc ra chơi, khi thì qua bên lớp người đẹp lảng vảng, khi thì chung đường...đại loại vớ vẩn thế.

Được nàng cười lại, tiếp đến nói chuyện mấy câu vu vơ, đầu Ngô mình Sở thôi mà lòng tôi sung sướng lắm. Chỉ mong được ra chơi, hết giờ tan trường để ngắm bóng em, nói với em dăm câu...Vài tuần trôi qua, cứ thế.

Bỗng một hôm, có thằng bạn nói mày cẩn thận nhé. Con đó là bồ của thằng T. (tên gì tôi nhớ không rõ nữa. Tôi có tật nhớ tên bạn gái hơn là tên mấy thằng con trai). Nó là thằng đầu gấu ở trường (gọi theo kiểu bây giờ), không nhớ ngày xưa mấy đầu gấu gọi bằng gì. Thằng này học trên mình 1 khóa, vừa bị đuổi học. Cũng không để ý lắm vì đang ngất ngây với thành tích.

Vài hôm sau, bỗng xuất hiện 3,4 thằng áp sát tôi khi đi đến cổng trường. Các bạn có nhớ cổng trường chính là cổng sắt phía đường chính, luôn đóng im ỉm, mỗi năm mở vài lần, ngày thường mọi người đều đi lối cổng bên.

Phía bên cổng chính là tường thấp lè tè khoảng hơn 1m, đắp đất, trên là cọc, cây, giây kẽm tùm lum ngăn người lạ vô trường. Thực ra thì không ngăn được vì bị phá.

Thỉnh thoảng trai làng vẫn vô rượt đánh, xin đểu tụi học trò, và đôi khi, cả giáo viên. Thằng T., ngực áo phanh ra, chân đi chữ bát, hai tay dang rộng, tóm lại trong điệu bộ dang ra, hất hàm đe dọa tôi không được trêu ghẹo em nữa. Tôi cũng nóng máu, nhìn bộ dạng thằng này mình đấm nó phát chết, nhưng còn mấy tên bên cạnh, tôi cũng nhận ra, toàn đầu gấu hay bắt nạt học sinh trường.

Cũng may nó chỉ dọa rồi cả lũ trèo qua tường vào trường thị uy, chúng đi tới đâu, bọn học sinh xanh le mắt dạt ra đến đó. Nghĩ lại mình cũng hên nhỉ, chúng nó mà đánh thì chắc mình cũng chạy re kèn.

Kể từ hôm đó, em như biến mất khỏi trường. Không thấy trong giờ ra chơi, không thấy lúc tan trường. Họa hoằn thì em đi thẳng, phớt lờ tôi. Khi tôi qua lớp em cũng ngồi cùng đám bạn gái, không cách nào tiếp cận. Ở trường thì chịu rồi, tôi nhớ địa chỉ nhà em cho hôm trước.

Đạp xe đến, lượn lờ, hỏi thăm, hóa ra ngõ này lớn và chằng chịt. Bà bán nước bảo có đến 7,8 người giống tên em mà tôi lại chỉ biết có ngõ đó. 
Đành chờ đợi, sục sạo hỏi thăm, nhưng chẳng ai biết. Vài tháng sau đến hè, nàng chuyển sang trường khác, mang theo cả nỗi nhớ của tôi, rung động đầu đời thời con nít. Mang theo đi cả thất bại tình trường của tôi. Vậy là không thể saving tình yêu của em.

Con gái luôn khó hiểu, tới giờ tôi cũng không biết vì sao nàng đột ngột cắt cầu, vì thằng T. ư, tôi cũng chẳng tin, vì tôi chưa đủ kiên nhẫn ư, hay đó chỉ là tình cảm thoáng qua như mưa bong bóng ngày hè.

Bình luận của các bạn

An: Ối giời, hoá ra từ lớp 8 mấy ông chíp hôi lớp mình cũng đã biết để ý đến bạn gái lớp khác rồi cơ đấy

Vũ: Có cầm bút chọc chọc vào lưng không bạn?

Hồi đó tôi bị choáng trước các bạn gái nên chỉ dám đứng xa nhìn trộm.

Tóm lại là các bạn ngơ ngác cả, không ai biết Châu Pha là ai.

Vũ: Trời ơi, bóng chim tăm cá biết đâu mà tìm bây giờ. Vẫn chưa nhớ ra khôn mặt nàng Châu Pha để tìm giúp bạn


Tú: Tôi nghĩ cũng không cần tìm lại, giữ là kỷ niệm lãng đãng có khi hay hơn Vũ à. Nàng Châu Pha này có vẻ ngoài vùng phủ sóng của các bạn lớp mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét