Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Tình thửa 15 (2)


Câu chuyện về làm chân gỗ

Vũ kể

Cuối năm lớp 11, không khí tán tỉnh ở lớp đã lên cao ngút. Nào là chuyện Quốc kể đi chơi với Thủy HL sướng thế nào, nào là Cừ Củ cải (3C) bắp tay căng như xăm xe, nhưng đi học toàn có nàng mang cặp hộ (lớp mình có 2 chiếc cặp giống nhau, 1 là của 3C, 1 của ai không nhớ), nào là chuyện cá độ Đàn với Quế tưởng đùa hóa ra tương tư thật, nào là chuyện Tú lông nhông theo nhiều cô mà chửa biết trúng thầu ở lớp nào …
Hóng hớt thế nên những cậu non non cũng sốt ruột lắm. Tình hình này không nhanh thì mấy tay cao thủ nó hớt hết. Vì thế nên mới có vụ tôi đi theo An đến nhà Thái
Tối ấy hai thằng lóc chóc đi một cái xe đạp. Tôi còn nhớ rõ bữa ấy trong nhà có vẻ hơi tôi tối. một lúc định thần nhìn rõ mới thấy trong nhà còn có một cậu cao to người lớn hơn tôi. Mẹ Thái đang tiếp cậu ta.
Bỏ mẹ! Hóa ra đồn này đang có hỏa lực mạnh tấn công!
An ơi là An , hu hu …

Tú thêm một kỷ niệm về chân gỗ

3C rất khoái Hường nhưng nhát, toàn rủ mình theo. Nhà Hường ở An Đà, 2 thằng lóc cóc đạp xe đến, chương trình của 3C kéo dài nhiều hôm. Mà cái ngõ đó có mấy thằng rất dữ, có hôm nó suỵt chó báo hại mình leo lên xe chạy gần chết. 
Xe cũ, tuột cả xích, lếch tha lếch thếch. May mà chó chỉ đuổi quãng ngắn. Cũng nhờ đó mà khối hôm ghé thăm bạn Hưng lạc đà, nhà ngay cạnh cống An đà, siết chặt tình bạn


Lang thang ăn sáng tìm người đẹp

Hôm ở HP, ăn sáng với 3C, có đĩa bánh cuốn mà nó làm cốc bia hơi to đùng, chối được uống bia thì Phong tới xách ra chai rượu. Đúng là tránh vỏ dưa đụng vỏ dừa. Dân HP có quả ăn sáng hãi thật.

Phải nói là dịp ra HP họp lớp vừa rồi là một chuyến đi thú vị. 
Sáng ấy tôi và Tú dậy sớm, đi về lại khu T, xông vào tận doanh trại quân đội dưới chân cái tháp nước cao đùng, rồi tìm được nhà số 5.
Lần mò tới nhà 3C không gặp, lại gặp hắn ăn sáng ở cổng trường tiểu học Cát bi. Bánh cuốn cũng ngon nhưng cô bán bánh còn ngon hơn. Người ta nói HP nhiều người đẹp quả không ngoa. 
Cô bán bánh hình như có 1 con đã lúng liếng, cô em gái chừng đôi mươi còn đẹp hơn gấp bội. Hèn gì mà 3C hay ra đây ăn bánh cuốn. 
Mỗi người 2 đĩa bánh cuốn, Phong từ phố cũng xuống, xách thêm chai rượu nếp. Thế là lươn khươn ăn sáng đúng kiểu Hải Phòng, tới tận 9h sáng.
Bữa sáng ngày 22/7 có thể nói là bữa ăn sáng ngon nhất trong năm được không hả 3 chàng Ngự lâm Tú, Phong SL, 3C ?????

Bữa rượu bánh cuốn với hai người đẹp phục vụ, chỉ là sự khởi đầu của một ngày đẹp trời.
Hải Phòng sau cơn bão hụt, mát mẻ dễ chịu. Đường đình đông, dù nay nhỏ thó như con hẻm cũng không mất đi vẻ thanh bình ngày xưa. Chỗ này, trước kia là nhà trang, ngõ kia là nhà Hiền, nhà Trinh hình như cũng ở đây…2 thằng chúng tôi nhẩn nha vòng hết con đường ấy, rồi tới một ngôi chùa u tịch. 
Chùa ấy mấy trăm năm trước, có nàng công chúa con vua Trần về đây tu tập. Thắp hương và vãn cảnh chùa xong, những câu chuyện về các giai nhân 30 năm trước chợt ùa về.
Huệ đâu? Trinh đâu? hàng chục cuộc điện thoại! Gọi tìm Huệ thì có giọng đàn ông bốc máy. Nghe đồn rằng chồng nàng hay ghen! Tú bèn lảng xin lỗi nhầm số !
Lại thêm một vòng Hồ Xuân Hương, Bến Bính…rồi vào nhà thờ chính. 
Không phải là con chiên, cũng chưa yêu chúa, nhưng Noel mấy chục năm trước, chàng và nàng ngượng nghịu theo dòng người hưởng đêm lạnh giáng sinh nơi đây.
Hình như Chúa có nghe lời cầu nguyện.
Điện thoại đổ dồn, giọng nói của một mỹ nhân trong trẻo…
Trưa ấy Tú bỏ tôi đi ăn với giai nhân của 30 năm trước.


Chuyện về giáo dục giới tính
Vũ kể

Tự nhiên sau một buổi chiều, hắn nhìn con gái trong lớp bằng cặp mắt lạ và thấy đẹp hơn.

Hết tiết học thứ 3, một chiều năm học lớp 8, tụi con trai trong lớp nhấm nháy nhau ra khu tập thể giáo viên sát bờ đầm. Khu này vắng, ít người lai vãng, chỉ có dăm con ngỗng hễ thấy người đến là loa cái mồm lên cạp, cạp ca-ạ-ạ-ạp…

Chả biết có chuyện gì mà cả lũ cứ như là buôn bạc giả, xì xào to nhỏ, đứa thì giục bỏ ra đi, đứa thì lấm lét nhìn quanh. Cả bọn đang dồn sự chú ý vào Quốc. 
Giai này thuộc hệ gia đình có điều kiện, anh trai đi tàu viễn dương. Quốc ngày xưa còn có phát ngôn nổi tiếng: nhà tao đủ gạo ăn đến năm 2000. 
Nên nhớ hồi 80,81 phần lớn các gia đình chạy ăn đứt hơi, nhà nào tính tháng là dư dả, còn lại tính tuần tính ngày không.
Nó có cái xe đạp Cuốc Nhật đen nhánh, khi chạy líp kêu xe xè. Thời đầu 80 ai mà cưỡi lên con xe ấy thì ngang với bây giờ chạy xe ô tô BMW.
Đã có điều kiện lại thuộc hàng “đẹp trai, gái mê”, nên mới lớp 8 mà hắn đã kể là đã biết cả bên trong con gái có gì. Không biết hôm nay Quốc khoe món gì đây?

Khi căng thẳng lên đến cực điểm, Quốc mới thong thả rút trong bụng ra một cuốn họa báo. Ngày trước tất cả những cuốn tạp chí có in hình màu, được gọi chung bằng cái tên là họa báo tuốt.
Ai xem họa báo của Liên xô, Trung quốc mà chả xuýt xoa, sao mà màu đẹp thế tươi thế. 
Nhưng mà cuốn họa báo của Quốc lạ lắm! Ngay trang đầu đã có hình một cô gái chỉ gắn 3 chiếc lá vào đúng 3 chỗ. Choáng!
Cả bọn thì thào, lật khe khe từng trang…
Giờ thì đã biết, cái gì bên dưới tấm áo lùm lùm, vun cao của mấy đứa dậy thì
Giờ thì đã biết vì sao Nguyễn Du tả kỹ “Dày dày đúc sẵn một tòa thiên nhiên”
Giờ thì đã hiểu truyện mô tả đàn ông đàn bà cuộn với nhau như con rắn nghĩa là sao …
Trống báo hết giờ ra chơi. Cuốn họa báo lại chui vào bụng Quốc
Với nhiều đứa nhóm lóc chóc loai choai, giờ ra chơi ấy là một tiết học giới tính đầu tiên. Chỉ có điều tiết học ấy quá ngắn ngủi và quá muộn màng.
Học muộn, học ít, lại thiếu hành. 
Hèn chi, có những người như hắn cả đời vụng về, lúng túng trước đàn bà.

1 nhận xét: