Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

ĐỊA HÌNH THIÊN

Tôn Tử nói: địa hình gồm có:
-         Thông địa là nơi ta có thể qua, địch có thể qua.
-         Quải địa là nơi có thể đến mà khó trở lui.
-         Chi địa là nơi ta tiến cũng bất lợi, địch tiến cũng bất lợi.
-         Ai địa là nơi đất hẹp.
-         Hiểm địa là nơi hiểm trở.
-         Viễn địa là nơi xa rộng.
Phàm 6 hình trên là tính tự nhiên của đất, tướng lãnh trọng trách không thể không xét tới.
Việc binh gồm có tẩu, trì, hãm, băng, loạn, bắc. Phàm 6 thứ này không phải họa từ trời mà do lỗi ở tướng.

Luận giải
Kinh doanh luôn phải đối mặt với rủi ro. Những rủi ro mang tính khách quan mà công ty phải lượng tính và có sẵn phương án đối phó bao gồm:

-         Thông địa là nơi ta có thể qua, địch có thể qua. Thị trường là nơi mở rộng cho nhiều đối thủ. Việc tiến vào hay rút ra khỏi thị trường đều dễ dàng, điều này gây khó khăn trong việc xây dựng kế hoạch kinh doanh của công ty do tính bất ổn của thị trường. Ơ thị trường này nếu công ty thiết lập trước được nền móng so với đối thủ, có nguồn cung ứng và hệ thống phân phối tốt sẽ có lợi.

-         Quải địa là nơi có thể đến mà khó trở lui. Thị trường là nơi công ty dễ vào mà khó rút ra, điều này làm cho thị trường có thể thành nơi cạnh tranh gắt gao, kể cả khi suất lợi nhuận thấp. Như vậy nếu công ty đạt được hiệu quả kinh doanh cao hơn đối thủ và thị trường còn rộng thì có thể tiến hành kinh doanh trên thị trường này và ngược lại.

-         Chi địa là nơi ta tiến cũng bất lợi, địch tiến cũng bất lợi. Thị trường không lớn, mang lại mức lợi nhuận thấp cho các công ty tham gia nhưng lại có ý nghĩa như một bàn đạp để tiến vào thị trường khác. Cần phân tích xem đó có là cơ hội cho công ty để đạt mục tiêu chính hay không.

-         Ai địa là nơi đất hẹp. Thị trường hẹp mang tính chuyên ngành. Nếu công ty có kinh nghiệm, công nghệ chuyên biệt cho thị trường này thì nên củng cố chiếm lĩnh thị trường. Nếu thị trường do đối thủ khác chiếm lĩnh nhưng chưa chắc chắn thì công ty có thể tiến vào.

-         Hiểm địa là nơi hiểm trở. Thị trường đòi hỏi những kinh nghiệm và công nghệ chuyên biệt, nên giành ưu thế vế công nghệ trước các đối thủ. Nếu đối thủ có ưu thế công nghệ trong khi công ty lại không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này thì không nên tiến vào thị trường này.

-         Viễn địa là nơi xa rộng. Thị trường còn đang manh nha, chiều hướng chưa rõ ràng, cần sáng suốt vì có thể bỏ lỡ cơ hội đi trước thiên hạ hoặc rơi vào ngõ cụt do lạc hướng.
……………..
Những rủi ro mang tính chủ quan cũng không kém phần quan trọng và được qui trách nhiệm cho CEO trong quản lý điều hành:

-         Tẩu là hai bên thế lực ngang nhau, lấy 1 đánh 10. CEO đã tính toán sai, tuy lực lượng ngang đối thủ nhưng lại thua ở một thị trường cụ thể do đã lấy yếu chống mạnh.

-         Thỉ là cấp chỉ huy mạnh, quân sĩ khiếp nhược. Tuy CEO có giỏi giang mà nhân viên quá kém, lại không có thiện chí làm việc. Lỗi của CEO là đã không tuyển chọn và huấn luyện được một đội ngũ nhân viên đạt chất lượng; điều này cũng có thể do cơ chế trả lương của công ty…

-         Băng là cấp chỉ huy nỗi giận mà quân sĩ không phục, gặp địch cứ tự tiện khai chiến vì nóng giận, không lượng biết khinh trọng. CEO không được nhân viên tin phục do năng lực kém lại hay nóng giận vô cớ, bốc đồng. Những CEO này là người hùng của quá khứ và đã không thích ứng được với hoàn cảnh đổi thay quá nhiều, quá nhanh.

-         Loạn là tướng lãnh nhu nhược, không nghiêm minh, không có đường lối dạy dỗ quân sĩ, kỷ luật mệnh lệnh bất thường, bày trận lộn xộn. Đúng như tên gọi của nó, công ty mà loạn như vậy thì chỉ có nước sâp tiệm.

-         Bắc là tướng lãnh không liệu biết tình hình của địch, lấy ít đánh nhiều, lấy yếu đánh mạnh, trong quân không có binh tuyển phong. Đã không biết sức mạnh của đối thủ lại còn đưa ra kế hoạch cạnh tranh sai lạc, nhân viên yếu kém thì kinh doanh đâu thua đó là điều dễ hiểu.

Việc phân tích rủi ro của công ty bao gồm những nhân tố bên ngoài tác động tới công ty và bản thân công ty chứ không thể phân tích riêng rẽ được. 

Địa hình là một yếu tố giúp sức cho việc binh, liệu biết tình hình của địch, tìm cơ chiến thắng, so tính thế đất lợi hại, hiểm trở, xa gần là bổn phận của tướng lãnh.
Sau khi đã tính toán được lợi hại người CEO còn phải:
-         Khi chắc thắng, lệnh vua bảo không đánh, có thể cứ đánh
-         Khi không thể thắng, lệnh vua bảo đánh, có thể không đánh
-         Đối xử với nhân viên nghiêm minh, thân ái
-         Dám nhận trách nhiệm về mình, lúc nào cũng lo bảo vệ công ty và quyền lợi của cổ đông.
Tầm quan trọng của việc nhận biết và phòng tránh rủi ro được thể hiện qua những tình huống  sau:
-         Biết công ty có sức cạnh tranh mà không biết đối thủ, không nên tiến vào thị trường: nửa thắng nửa bại
-         Biết đối thủ trong tình trạng nguy khốn mà không biết công ty đủ sức sản xuất, kinh doanh mặt hàng đó có hiệu quả không, không nên tiến vào thị trường: nửa thắng nửa bại
-         Biết đối thủ trong tình trạng kém cỏi, biết công ty đủ sức cạnh tranh nhưng không biết rõ những rủi ro có thể gặp phải, không nên tiến vào thị trường: nửa thắng nửa bại

Như vậy, có thể nói, biết sức của đối thủ cạnh tranh và sức của công ty, việc kinh doanh thành công mà không nguy. 
Nhận biết và quản lý phòng tránh được những rủi ro mà công ty có thể gặp phải thì thành công trong kinh doanh mới hoàn toàn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét